Chuyện nghề phần 7

Nguồn: https://www.facebook.com/CanThanhTung/posts/938823162805658

7. Kể chuyện xin tài trợ cho khoa Thương mại Điện tử - Tư vấn Thương mại Điện tử

Tôi sẽ kể chuyện về cách tôi xin tài trợ cho Khoa I trong đợt vừa rồi.

THÚ VỊ CỰC LUÔN!

Ngoài các mối quan hệ từ các doanh nghiệp tôi đã từng trải qua.

Tôi tự viết CV rồi up lên 1 trang tuyển dụng có tiếng.

Các doanh nghiệp bắt đầu gửi mail cho tôi mời phỏng vấn. Tôi sẽ lựa chọn công ty nào viết mail riêng cho tôi, và nội dung mail có "cá nhân hóa". Tôi sẽ trả lời thư đó, và xin phép được đến muộn 2 phút so với lịch hẹn và xin được gặp trực tiếp giám đốc với lời văn lễ phép, khiêm tốn và "bi lụy" nhất mà tôi có thể nghĩ ra.

Họ reply đồng ý và phần thú vị bắt đầu.

...

Tôi đến sớm 5-10 phút và ngồi chờ đến đúng giờ hẹn để vào phỏng vấn. Thường thì Tôi đi giày ba-ta, mặc áo kiểu sinh viên mới ra trường và đi xe "Dream thần thánh" của bố.

"Soi" thái độ của bảo vệ, lễ tân và nhân sự với tôi. Và "note" lại trong đầu.

Khi gặp giám đốc tôi mới thôi đi khom khom nhưng vẫn soi thái độ của vị này với tôi.

Các câu hỏi như thường lệ...

"Em là Cấn Thanh Tùng. Mọi thông tin của em có ở websitewww.CanThanhTung.info (dừng nói 1,02 phút...) Điều đặc biệt nhất ở em đó là: Nhà em rất là TO.

- Hả?? (Hoặc Ờ, sao nữa...-vẻ khó chịu)

- Vì khi học tập và làm việc ở đâu, em cũng coi đó là ngôi nhà thứ 2 của mình!

- !!!

Họ bắt đầu soi website của tôi...

Lúc này ánh mắt có vẻ thiện cảm hơn nhiều.

Tôi tiếp lời: em xin được chia sẻ với anh/chị.

Em học khoa Thương mại Điện tử - Trường Đại học Thương mại.

Khóa mới sắp ra trường toàn những đứa như em. Không biết công ty mình có muốn tuyển không ạ?!

Và thế là họ đồng ý nhận thông tin về việc tài trợ cho khoa.

Tôi nói nhỏ về thái độ của nhân viên của Giám đốc khi tôi đến phỏng vấn với bộ dạng đang mặc.

...

Rồi xin phép ra về, cố giữ thái độ vừa bình tĩnh vừa tội nghiệp nhất - như thể vừa trượt phỏng vấn.

Phần sau thì thôi. Không kể nữa. Xin phép đi ngủ ạ!