Tinh Tế Là Gì
Tinh tế là không thô lỗ, không bất cẩn, không làm tổn thương người khác, không gây tổn thất, cũng không có sơ hở. Người rộng rãi thường mắc lỗi không tinh tế. Không tinh tế, sẽ có sơ hở; nếu không tinh tế, sẽ khó tránh khỏi chịu thiệt hại. Vì vậy, chúng ta cần luyện tập “rộng lượng” nhưng không nên “thô”, “tinh tế” nhưng không nên nhỏ nhoi. Người phụng sự Chúa, không nên “nhỏ hẹp”, nhưng lại cần “tinh tế”. Suốt hơn 2000 năm qua, những người hữu dụng trong tay Chúa, đều “lớn” nhưng “tinh tế”. Người “nhỏ hẹp” và thô, sự hữu dụng của người đó sẽ kém hơn. Sự dẫn dắt của Chúa cho con người là theo ân điển Ngài, nhưng cũng luôn luôn theo tính cách của một người. Có anh chị em có thể đọc Kinh Thánh và cầu nguyện, nhưng lại không thể gánh vác công việc, tính cách của người ấy khiến người khác không yên tâm giao phó công tác. Có thể người ấy rất được ơn, cũng biết cầu nguyện, nhưng nếu không xây dựng tính cách để làm việc, thì không thể sắp xếp người đó phụng sự. Người phụng sự Chúa cần “rộng rãi” nhưng “tinh tế”.
1 Các - Vua 19 ghi chép việc tiên tri Ê-li chạy trốn do sợ lời đe dọa của hoàng hậu Giê-sa-bên vợ vua A-háp, đầu tiên ông trốn đến Bê-e-sê-ba, sau đó vào hoang mạc. Ông ở đó mong được chết. Do nhận được sự phục hồi và khích lệ của thiên sứ, Ê-li tiếp tục đi, đến núi Hô-rếp, là núi Đức Chúa Trời, ở trong hang đá tại đó. Lời của Đức Giê-hô-va đến phán với ông: “Hỡi Ê-li, ngươi ở đây làm chi?” Ông đáp: “Tôi đã rất nóng nảy sốt sắng vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời vạn quân; vì dân Y-sơ-ra-ên đã bội giao ước Ngài, phá hủy các bàn thờ Ngài, dùng gươm giết những tiên tri Ngài; chỉ một mình tôi còn lại, và họ cũng kiếm thế cất mạng sống tôi.” Đức Giê-hô-va bảo ông đi ra, đứng tại trên núi trước mặt Đức Giê-hô-va. để nghe lời Ngài. Ê-li đợi lời phán của Đức Chúa Trời, tưởng rằng tiếng phán sẽ ở trong cơn gió mạnh, động đất, hay trong lửa, nhưng Đức Giê-hô-va không ở trong ở trong gió, động đất hay lửa. Khi Ê-li hoàn toàn thất bại, có một tiếng êm dịu nhỏ nhẹ vang lên, muốn ông từ con đường ban đầu quay về đồng vắng Đa-mách. Lại nói tiếp với ông rằng: “Nhưng ta đã để dành lại cho ta trong Y-sơ-ra-ên bảy ngàn người không có quì gối xuống trước mặt Ba-anh, và môi họ chưa hôn nó.” Kinh nghiệm của Ê-li cho chúng ta thấy, tiếng Chúa phán với những người theo Ngài thì “êm dịu nhỏ nhẹ”, không oai phong như tiếng gió, động đất, và lửa. Ngày nay, Chúa cũng không phán với chúng ta qua sấm chớp, mà qua Thánh Linh, phán cách êm dịu nhỏ nhẹ bên trong chúng ta, dẫn dắt chúng ta. Trong chuyển động của Ngài, Đức Chúa Trời luôn đến với con người cách tinh tế, dùng tiếng êm dịu nhỏ nhẹ để an ủi, khích lệ, làm mạnh mẽ chúng ta.
Nầy Đức Giê-hô-va đi ngang qua, có một ngọn gió mạnh thổi dữ tợn trước mặt Ngài, … nhưng không có Đức Giê-hô-va trong trận gió, … nhưng không có Đức Giê-hô-va trong đám lửa. Sau đám lửa, có một tiếng êm dịu nhỏ nhẹ. (1 Vua. 19:11-12)
Áp dụng trong đời sống:
Không bất cẩn, không khinh thường, không làm tổn thương người khác; có thể tỉ mỉ cẩn thận quan tâm những người và sự việc xung quanh mình.