The Paper Plane – Chiếc máy bay giấy

1.
Liam sat alone on the rooftop of his school, legs dangling over the edge, a crumpled paper plane in his hand.
Liam ngồi một mình trên mái trường, chân đung đưa trên mép tường, tay cầm một chiếc máy bay giấy nhàu nát.

2.
He had folded it during class, trying to escape the noise of the world around him—the shouting, the expectations, the loneliness.
Cậu đã gấp nó trong giờ học, như một cách trốn khỏi sự ồn ào của thế giới xung quanh—tiếng la mắng, áp lực, và cả sự cô đơn.

3.
With a sigh, he threw the plane into the wind. It danced, flipped, and fell.
Cậu thở dài rồi ném chiếc máy bay vào gió. Nó lượn lờ, xoay vòng, rồi rơi xuống.

4.
"That was a terrible flight," said a voice behind him.
“Chuyến bay tệ thật,” một giọng nói vang lên sau lưng cậu.

5.
Startled, Liam turned around to see a girl about his age, wearing a red hoodie and holding a thick sketchbook.
Giật mình, Liam quay lại và thấy một cô bé tầm tuổi cậu, mặc áo hoodie đỏ và cầm theo một quyển sổ vẽ dày cộm.

6.
"Hi. I'm Mia," she said, sitting down beside him without asking.
“Chào, mình là Mia,” cô bé nói, rồi ngồi xuống cạnh cậu mà không cần mời.

7.
Liam hesitated. "You’re not supposed to be up here."
Liam do dự. “Cậu không được phép lên đây đâu.”

8.
"Neither are you," she grinned.
“Cậu cũng vậy mà,” cô bé cười.

9.
They sat in silence for a moment, the breeze brushing their faces.
Cả hai ngồi im lặng một lúc, gió nhẹ thổi qua mặt.

10.
Mia opened her sketchbook. It was filled with drawings of strange creatures—dragons, cities in the sky, walking trees.
Mia mở sổ vẽ ra. Trong đó đầy những bức tranh vẽ sinh vật kỳ lạ—rồng, thành phố bay, cây biết đi.

11.
"You draw all these?" Liam asked, surprised.
“Cậu tự vẽ hết hả?” Liam ngạc nhiên hỏi.

12.
"Yep. When I can't deal with the real world, I make my own."
“Ừ. Khi mình không chịu nổi thế giới thật, mình tạo ra thế giới của riêng mình.”

13.
Liam looked out at the paper plane lying crumpled in the grass below.
Liam nhìn xuống chiếc máy bay giấy nhàu nát nằm dưới bãi cỏ.

14.
"I do that too," he said. "Kind of."
“Mình cũng vậy,” cậu nói. “Cũng gần giống.”

15.
"Want to build a better plane?" Mia asked, tearing out a blank page.
“Muốn gấp lại máy bay mới không?” Mia hỏi, xé một tờ giấy trắng ra.

16.
They folded in silence. This time, Liam followed Mia’s instructions.
Cả hai gấp giấy trong im lặng. Lần này, Liam làm theo hướng dẫn của Mia.

17.
The new plane flew farther, smoother. It glided like a bird before landing softly.
Chiếc máy bay mới bay xa hơn, mượt hơn. Nó lượn như một con chim rồi nhẹ nhàng hạ cánh.

18.
"Better," Liam smiled.
“Tốt hơn rồi,” Liam mỉm cười.

19.
Over the next few weeks, they met almost every day on the rooftop.
Trong vài tuần sau đó, họ gặp nhau gần như mỗi ngày trên mái trường.

20.
Mia drew. Liam folded. They talked about their dreams—his of being a pilot, hers of becoming an artist.
Mia vẽ. Liam gấp máy bay. Họ nói về ước mơ—Liam muốn làm phi công, còn Mia muốn trở thành họa sĩ.

21.
They also talked about fears: failing, being alone, not being enough.
Họ cũng nói về nỗi sợ: thất bại, cô đơn, không đủ giỏi.

22.
"Sometimes," Mia said one day, "I feel invisible."
“Đôi khi,” Mia nói một ngày nọ, “mình cảm thấy như vô hình.”

23.
"Same," Liam replied. "Like I'm just... background."
“Mình cũng vậy,” Liam đáp. “Giống như mình chỉ là... phông nền.”

24.
"But maybe," Mia said, looking at her latest drawing of a paper plane flying through stars, "we’re not invisible. Just waiting to be seen."
“Nhưng có khi,” Mia nói, nhìn vào bức vẽ mới nhất—một chiếc máy bay giấy bay giữa các vì sao, “mình không vô hình. Chỉ là đang chờ được nhìn thấy thôi.”

25.
One day, Mia didn’t show up. Or the next. Or the next.
Một ngày nọ, Mia không đến. Hôm sau cũng không. Rồi hôm sau nữa.

26.
Liam asked around. No one knew a "Mia" in their grade.
Liam hỏi khắp nơi. Không ai biết “Mia” lớp nào cả.

27.
He returned to the rooftop alone, confused.
Cậu quay lại mái trường một mình, đầy bối rối.

28.
There, tucked under a rock, was her sketchbook.
Ở đó, nằm dưới một hòn đá, là quyển sổ vẽ của cô bé.

29.
Inside was a note:
"You helped me believe again. Now go fly, Captain."
Bên trong có một mẩu giấy ghi:
“Cậu đã giúp mình tin tưởng lại. Giờ thì bay đi nhé, Đội trưởng.”

30.
Years passed. Liam grew up, became a pilot. On his helmet, he had a small paper plane sticker.
Nhiều năm trôi qua. Liam trưởng thành, trở thành phi công. Trên mũ bảo hiểm của cậu là một hình dán máy bay giấy nhỏ.

31.
Every time he flew above the clouds, he thought of Mia.
Mỗi khi bay qua những tầng mây, cậu lại nhớ đến Mia.

32.
Maybe she was real. Maybe she wasn’t.
Có thể cô bé là thật. Cũng có thể không.

33.
But she had seen him when he felt invisible. And that made all the difference.
Nhưng cô bé đã nhìn thấy cậu khi cậu cảm thấy vô hình. Và điều đó đã thay đổi mọi thứ.

hyhy