Nỗi khổ khi bị BOM hàng

Hôm nay, trong niềm huân hoan vừa mới lập được một blog, em quyết định ăn mừng bằng một câu chuyện và cũng là nỗi khổ của em: “BOM hàng”

Gia đình em có dành dụm được ít tiền để bán hàng kiếm sống, nuôi con, nhưng cứ bị bom hàng hoài, khổ lắm các bác ạ,

Một hôm đang ru con ngủ, tiếng điện thoại reo lên, reng, reng, reng,... đầu dây bên kia vang lên giọng anh shipper thật dễ thương:

- “Chị ơi, em gọi cho khách hoài không được.”

- “Vâng anh, để em gọi lại cho khách thử.”

Và kết quả là ”từng hồi chuông ngao ngán, ngân dài như khóc than, tiễn một đơn hàng”, thằng con không biết cảm nhận được nỗi khổ của mẹ hay sao mà cũng giật mình khóc um sùm, vừa không bán được hàng, vừa mất tiền ship, còn phải dỗ con nín, thảm thiết quá!!!!

Em buôn bán đàng hoàng mà, sao nỡ lòng đối xử với em như vậy, em không có tiền mở cửa hàng như người ta nên phải bán online, em biết thân biết phận nên cố gắn bán hàng chất lượng nhất, giá tốt nhất, tư vấn chọn mẫu, size cho khách ưng ý nhất, nhưng cuối cùng em lại được đối xử bạc bẽo nhất, HIC!!!

Nhưng niềm vui ở đây của em là số lượng như vậy ít thôi, có rất nhiều khách thương em lắm, mua xong, chụp hình, quay phim gửi tặng em các kiểu, thương lắm mà yêu lắm, HEHE!!!

Thôi em ăn mừng blog mới đến đây đủ rồi, các bác có thương nhớ ủng hộ và đừng BOM em nữa nhé!!!

Ủng hộ em ở đây nhé, em xin chân thành cảm tạ