Cần hỗ trợ? Hãy trò chuyện với shop nhé!
MỤC LỤC
HÃY XEM CÁCH CÁC HỌA SĨ LÀM VIỆC Ở NGOÀI TRỜI NHƯ THẾ NÀO. HÃY XEM CÁCH HỌ PHÂN TÍCH MỘT TÌNH HUỐNG. TẠI SAO HỌ DI CHUYỂN CÁC CÂY CỐI HAY THAY ĐỔI CÁC MÀU SẮC CỦA BẦU TRỜI, CỦA TUYẾT, CỦA MỘT KHO THÓC HAY MỘT ĐỈNH NÚI DƯỚI ÁNH SÁNG CỦA SỚM MAI.
MỘT HỌA SĨ TÀI GIỎI NHƯ PHILIP JAMISON ĐÃ CHỨNG MINH MỘT LOẠT CÁC TRANH MÀU NƯỚC CÓ THỂ LẤY NGUỒN CẢM HỨNG TỪ CÙNG MỘT ĐỀ TÀI. ALBERT HANDDELL DÙNG SƠN DẦU ĐỂ NẮM BẮT SỰ CHUYỂN ĐỘNG CỦA CÂY CỐI VÀ PHỐI HỢP ÁNH SÁNG VÀ BÓNG TRÊN MỘT KHO THÓC MÀU ĐỎ.
Họa sĩ quan tâm đến căn nhà cổ nằm ở một thung lũng sân nhà của ông, từ khi ông nhìn thấy nó. Từ đó ông thường vẽ nó suốt các mùa. Vào mùa đông, mái tôn đỏ của nó tương phản rõ rệt với màu trắng của các quả đồi phủ tuyết.
Để vẽ bức tranh màu nước này, Philip Jamison đã chọn một thứ giấy vẽ hoàn toàn không hồ (pur chiffon), hai lớp dày, có hạt hơi mịn, mà ông ta bồi ướt lên trên cạc tông. Ông muốn vẽ từ xa để thu tóm cả ngoại vi. Từ chỗ mình, ông nhận thấy ba phần chính: trời, cảnh trước trống và trung tâm, nơi hầu như là trọng điểm của sự chú ý. Ông phác thảo các hình dạng rồi họa nhanh các bề mặt lớn sáng. Với một cái cọ dẹt 25mm ông phủ trời một màu nước đơn sắc, tô màu đất son vàng nóng ở chân trời và qua một sắc màu lạnh hơn pha lẫn màu xám Davy và màu xanh cobalt ở đỉnh. Ông thêm một màu nước đơn sắc nhẹ vào màu xám Davy trên căn nhà và cây cối bên cạnh.
Để gợi nên hình ảnh đồng cỏ ở xa, dưới bề mặt của bầu trời, người họa sĩ đã sử dụng phối hợp màu đất son vàng, đất son nâu tự nhiên, màu xám ôliu và màu đất sienne cháy để có một phong cảnh với các màu sắc đa dạng và rực rõ. Sau đó ông xác định sắc độ đậm nhất - nhóm thông ở bên phải căn nhà. Nhờ đó để xác lập các sắc độ của các màu nước đơn sắc tiếp theo bằng cách so sánh chúng với sắc độ tối này. Các cây thông tô màu lục ô liu và đen ngà, bằng cọ lông chồn đỏ số 12. Ông đã sơn bằng màu đen dù nhiều đen có thể dễ dàng giết chết màu của một bức tranh. Cuối cùng, ông bôi một màu nước đơn sắc nhẹ lên căn nhà mà hình dạng định hình đã rõ hơn.
Sau đó ông bôi một hỗn hợp màu đỏ indien, alizarin và màu xám Payne lên mái bên. Ông đã cẩn thận dành các diện tích rõ ràng cho tuyết vì chính nó sẽ có tầm quan trọng trong hiệu quả cuối cùng. Để xác định rõ hình dạng của căn nhà bằng chất giả đá hoa, ông thêm một màu nước đơn sắc lạnh vào màu xám Davy ở bên phải và dưới cửa. Rồi ông thấm ướt giấy bằng một cây cọ bẹt 25mm với màu nước đơn sắc và cho thêm một chút xám Davy để tạo dáng các cây cối ở trên các quả đồi xa. Ông cũng làm thế với các cây bên trái bằng màu nâu Van Dyck, để tạo hình thù cho chúng. Cuối cùng ông thêm một cây phía trước, mà ông cạo các cành cây bằng một con dao nhỏ sau khi đã họa thân cây.
4. Với các sắc màu xám Davy, xám Payne và nâu Van Dyck, họa sĩ đã vẽ bổ sung cái cây lớn trước nhà, làm tăng chiều sâu của bức tranh màu nước và đem lại sự cứng cáp trong đường nét.
Kết cấu giữ một vai trò quan trọng trong tranh của Philip Jamison. Ông thường tạo nó bằng các lớp màu liên tục, hoặc trên nền còn ẩm ướt hoặc khô, hoặc phối hợp cả hai chẳng (hạn khi làm nổi bật các ngọn đồi cùng cây cối ở bên trái căn nhà). Quá trình hoàn thành tác phẩm tiến triển đến đâu thì ông ta cũng mở rộng việc sơn và trên khắp diện tích của tờ giấy, không ngừng ở một điểm nào cả. Giờ thì ông ta làm căn nhà nổi lên bằng cách bôi các sắc màu đậm và nóng màu đất son nâu tự nhiên và màu sienne tự nhiên dưới mái trước.
Vào giai đoạn này, các thành phần chính đã được đặt để đâu vào đó và chỉ còn vấn đề chi tiết và sắc thái. Họa sĩ muốn duy trì một bầu trời đơn giản, dù nó chiếm lĩnh gần nửa bức tranh, nhưng không phải không quan trọng. Vì thế ông ta thêm vào một mảng màu xám Davy và màu xanh lơ nhạt. Đường viền và vị trí của mảng hình dạng đơn giản này đòi hỏi phải chủ tâm nhiều hơn các thành phần khác. Tiếp tục, ông thêm một chút màu nước đơn sắc vào màu xám Davy để hoàn tất các cửa sổ và bằng cách thêm vào các lớp sơn mỏng và sự sáng tạo các kết cấu ông ta gia cố phần trung tâm của bức tránh.
Mặt trời chiều, tranh màu nước (27cm x 39cm) Philip Jamison
Vào giai đoạn cuối, theo thói quen, họa sĩ dành nhiều thì giờ để suy nghĩ hơn là sử dụng cọ. Sau khi đã hoàn tất các cửa sổ, ông thêm các màu nước đơn sắc khác và kết cấu tinh vi hơn. Ông cũng thực hiện những cái sửa nhỏ bằng cách giảm một vài mảng bằng một miếng bọt biển thấm nước - chẳng hạn, một phần bóng (màu đất sơn nâu) lạnh ở bên trái, cảnh trước; cùng một phần nhỏ các cày thông đậm. Cuối cùng, sau khi suy nghĩ chín chắn, ông phân phối các mảng màu trắng đục ở đây đó để cho thấy là tuyết đang rơi. Đây là lần sơn nước mờ đục duy nhất dùng trong tác phẩm này.
Có khi Philip Jamison vẽ một loạt tranh từ cùng một đề tài. Điều này không phải là một “nguyên tắc” triệt để, nhưng hay xảy ra khi có một đề tài làm ông quan tâm. Một khi đã bắt đầu, khó mà ông ta dừng lại vì một ý tưởng hay một thành phần nào đó lại gợi ra cho ông những ý khác, kéo theo như một phản ứng chuỗi. Đôi khi ông lấy lại cùng bố cục để cải tiến nó. Nếu ông về nhiều tranh màu nước cùng một lúc, ông ta không ngừng so sánh chúng với nhau. Ông tìm thấy ở đây cái lợi trong thực nghiệm, và đồng thời, đào sâu đề tài của mình. Năm tranh màu nước tiếp theo được rút từ một loạt tranh vẽ một trang trại của con đường Frank, gần nhà ông ta ở West Chester, Pennsylvania.
Bức ảnh trên chỉ minh họa một trong các quan điểm được ông thừa nhận để vẽ các bức tranh nghiên cứu sau đây: Mỗi bức tranh cho thấy ngôi nhà, các nhà phụ, cây cối và các quả đồi không giống nhau.
Trang trại trên con đường Frank số 1 - Tranh màu nước (31cm x 51cm), Philip Jamison
Để vẽ “Con đường Frank số 1" (Chemin Frank n1) họa sĩ đã chọn một thứ giấy trơn láng với bốn lớp dày - mà ông ta hay thích dùng khi tấn công vào một đề tài mới. Bề mặt cứng và chống lại sự hấp thụ của sơn, tuồng như trôi nổi. Họa sĩ thấy điều này rất cần thiết khi ông muốn dùng bọt biển để thấm lớp sơn nhằm thực hiện một sự đổi thay.
Họa sĩ bắt đầu ở phần nền: dùng một màu nước đơn sắc xám lục để tô màu bầu trời. Khi nền khô, ông phác thảo trực tiếp bằng cọ các hình dạng chính mà không bổ sung các mép. Vì sự mềm mại của giấy, các kết cấu mà họa sĩ mong muốn có được đã được thêm vào bằng một cọ khô lên trên màu nước đơn sắc. Bản phác chủ yếu bao gồm hai thao tác: việc bôi các màu nước đơn sắc ẩm ướt rồi cộng thêm các chi tiết bằng cọ khô. Điều này đã không cản trở họa sĩ sửa đổi một vài hình dạng để cải thiện bố cục chung. Chẳng hạn, ông đã thay đối trạng thái các đất đai bên trái.
Trang trại trên con đường số 2 - Tranh màu nước (33cm x 49cm). Philip Jamison
Để vẽ "Con đường Frank số 2, họa sĩ đa căng một tờ giấy vẽ màu nước hạt vừa, 300g/m2 (140 lb), trên một tấm các tông. Bao giờ Ông cũng bắt đầu bằng một màu nước đơn sắc cho bầu trời. Ông thấm bớt màu trên giấy ở đường chân trời, rồi dùng màu xám Davy và xám Payne để phác thảo nhẹ một vài cây cối. Sau đó đến dải màu hầu như thuần nhất của bờ cỏ. Rồi các công trình, các mảng có khác và rừng được thêm vào bằng những nét cọ màu nước đơn sắc nhẹ nhàng. Sau khi đã thiết lập các khối chính, họa sĩ hoàn tất hình ảnh bằng màu nước đơn sắc và kết cấu đa dạng, tất cả đều đơn giản. Cuối cùng ông vẽ phác qua đám mây để làm sống động bầu trời.
Trong năm bức của loạt tranh, bức tranh này trung thành với đề tài. Tuy nhiên, để giữ các thành tố chính của đề tài, họa sĩ đã biết đơn giản hóa và tăng cường độ hơn nhằm tạo hiệu quả cuối cùng.
Trang trại trên con đường Frank số 3 - Tranh màu nước (25cm x 34cm), Philip Jamison
Cũng với thứ tự ý tưởng đó, họa sĩ đã bị hấp dẫn bởi cảnh động mà ông đã nắm bắt trong “Con đường Frank số 3". Trước tiên ông muốn giữ màu trắng của bề mặt đầy tuyết ở cảnh trước bên trái - gần một phần ba của cảnh. Nhưng do quan tâm đến hiện thực, ông không để tờ giấy y nguyên, vì vậy ông bôi những màu nước đơn sắc nhẹ xám Davy để chỉ định các bình đồ liền lạc của tuyết và thêm vào các thân cây ngô gãy. Nhà kho bằng đá đối với ông là trung tâm điểm dù nó chỉ chiếm ít chỗ. Để đạt tới nó, mắt phải đi qua cây ngô ở cảnh trước bên phải. Vì thế ông vẽ một đám ruộng ngô và dùng nhiều lớp sơn nhằm gợi hình hơn là vẽ chi tiết chúng. Ông ta dừng chầm chậm lại ở kết cấu mà không sợ hỏng các lớp sơn. Ngoài ra, các kết cấu dùng để tạo dáng các hình thể.
Trang trại trên đường Frank số 4 - Tranh màu nước (28cm x 48cm), Philip Jamison
Họa sĩ bắt đầu “Con đường Frank số 4" với một hàng rào màu nâu nhạt trông rất nặng nề, có hình tam giác và theo đường chéo. Một khi tranh màu nước “hoàn tất” ông thực hiện nhiều thay đổi - không phải cộng thêm mà trừ đi. Dãy bên trên gồm cả bầu trời và các nhà ở trang trại, vẫn y nguyên, tươi mát và gần như ở tình trạng về lúc đầu. Các phần vẽ khác cũng thế. Tuy nhiên cỏ và những thứ giống cỏ có mặt ở tất cả các phần trắng - trừ một chỗ. Đống lộn xộn này làm họa sĩ bận tâm cho nên ông đã quyết xóa hết các đoạn này bằng cách chùi chúng bằng một miếng bọt biển tự nhiên để giảm lượng chúng. Kết quả là cả sự tiếp nối các hình dạng nhạt đối lập với các hình tam giác đậm một cách mãnh liệt, làm mạnh mẽ bố cục hơn.
Trang trại trên đường Frank số 5 - Tranh màu nước (26cm x 34cm), Philip Jamisom
Một ngày mùa đông, đi theo con đường Frank, họa sĩ đã quan sát thấy một dãy những cột hàng rào. Sự tương phản giữa các đường nét thẳng đứng và sự dịu dàng của lớp tuyết đã làm ông quan tâm. Khi bắt đầu vẽ "Con đường Frank số 5, ông nhận thấy sự tương phản này trải ra ở sau, gần như bao gồm hoàn toàn các thành tố nằm ngang. Ông đã dùng cùng thứ giấy mà ông đã vẽ bức tranh đầu tiên của loạt tranh này. Bức tranh này chắc chắn là bức hoàn hảo nhất: ta có thể thấy cả những nét cọ. Để tăng cường và giản lược bố cục, ông đã cải sửa cảnh bằng cách “phủ” tuyết con đường để loại bỏ các chi tiết thừa và để làm rõ nét hơn nữa các hình dạng nằm ngang của cảnh sau.
Chỗ đậu xe ở Westport, tranh sơn dầu (23cm x 30cm) - Charles Reid.
Trong tám bức ký họa và tranh của trang này và ba trang tiếp theo, họa sĩ Charles Reid cho ta thấy cách sắp xếp các sắc độ nền. Để làm nổi rõ hơn buộc phải giảm lược các sắc độ, mặc dù việc giảm thiểu ở một phong cảnh chỉ với hai hoặc ba sắc độ là có khó khăn. Cũng khó mà liên kết các sắc độ hơn là các đồ vật đặc biệt vì chúng ta hâu như luôn luôn được dạy cách sao chép hiện thực. Để vẽ phải làm quen với cách nhìn bên trên sự vật, nghĩa là nhìn một cách trong toàn cục của nó. Theo họa sĩ, tính hiện thực nằm ở trong các hình dạng xác định rõ. Hãy quan sát trong các ký họa chuẩn bị cho bốn bức tranh để nắm được cái cách ông ta bám vào các hình dạng giản lược với hai hay ba sắc độ.
Chủ đề hơi trừu tượng, ta dễ dàng thấy cách họa sĩ đạt đến ba sắc độ. Hãy quan sát xem các phần đậm đà đem lại sức mạnh cho bức tranh và bức ký họa đã hàm chưa cái cốt lõi như thế nào. (Chủ đề là nơi đậu xe của trường Nghệ sĩ nổi tiếng ở Westport, Conecticut)
Race Poin, tranh màu nước (53cm x 66cm), Charles Reid.
Trước hết, họa sĩ đã giảm thiểu cảnh xuống hai sắc độ, rồi sau đó thêm vào sắc độ thứ ba với những mảng tối: ống khói, cửa sổ trái, một vài hình dạng trong đám cỏ và các phần của chiếc tàu ở nửa đường.
Cái quan trọng là việc lựa chọn hai hoặc ba sắc độ đầu tiên làm nảy sinh ra bức tranh. Sau đó, họa sĩ có thể gia tăng các sắc độ. Thay vì tu sửa tác phẩm, rất có thể ông ta sẽ làm hỏng nó.
Ở đây nữa, chủ để tự nó hơi trừu tượng. Thật thế, bức tranh sơn dầu nhỏ này trước hết là một phác thảo của một bức tranh lớn dự kiến sẽ thực hiện. Lưu ý là các phần đậm thì thu lại và chúng đối lập với các phần nhạt Điều này đúng với các màu sắc vì dù các sắc độ có gần nhau, có những màu nóng và màu lạnh.
Họa sĩ nhấn mạnh vào vấn đề khác: ông thường nghĩ rằng nếu có ít biến tấu về sắc độ và, ngược lại, càng nhiều biến tấu về màu sắc, các bức tranh trở nên đơn giản hơn, và mãnh liệt hơn.
Cảng Clyde, Maine, tranh sơn dầu (23cm x 30cm), Charles Reid.
Block Island, RI, màu nước (53cm x 71cm), Charles Reid.
Trong bức tranh nhà cửa ở Block Island, bố cục khác hẳn các bức trước. Thay vì rút tỉa các sắc độ riêng cho mỗi sự vật, các tương phản ở đây được giải quyết tùy theo tác dụng của sự phối hợp ánh sáng và bóng. Vì sự pha trộn các bóng ta khó phân biệt các thành phần khác.
Họa sĩ cũng vẽ một ký họa dựa trên các sắc độ cục bộ để làm nổi bật sự khác biệt. Tùy theo việc diễn tả theo sắc độ hay theo đồ vật mà bố cục thay đổi nhiều hay ít.
Ánh sáng thể hiện sự khác biệt giữa hai bức. Bức tranh đã được thực hiện trong hai buổi trời nắng sáng: bức ký họa cũng thể hiện cảnh đó dưới các đám mây. Cả hai đều có giá trị, nhưng điều này cho thấy một cảnh có thể cho hai hình ảnh rất khác biệt.
Một con lạch tiêu biểu ở miền Bắc Tân - Mexico, đất và cỏ có sắc màu vàng đất ngự trị vào mùa thu. Họa sĩ đã đi gần một cây số để tìm một góc tối. Chính cây cổ thụ bên trái với mảng màu tối đã giúp phá vỡ sự đơn điệu của phần còn lại. Cả cây cầu cũng làm ông quan tâm. Trước hết ông quyết định thể hiện con lạch có góc cạnh để cho nó khỏi tẻ và để cho núi ở hậu cảnh lớn hơn mà màu lạnh sẽ dùng làm phần tô nổi (để tạo một cảm giác bề sâu) với sắc nóng của đất. Ông trải một lớp lam phtalo Cộng với màu vàng đất son cho bầu trời. Ông dùng một hỗn hợp nóng đỏ cadimi vừa và đen ngà cho các bóng nổi bật (rõ nét). Rồi một hỗn hợp màu da trời và một chút màu đỏ sẫm alizarin cho con lạch ở cảnh trước (và một vài nét màu cam để gợi ý đáy) Sau đó ông vẽ rìa cây bách xù xì nhất với một màu xám lục xỉn và các khoảng đất xa xa một màu vàng đất son và làm cho mờ bằng một chút lam cobalt.
Với một miếng giẻ, ông bôi một hay hai cụm mây và bắt đầu định rõ hậu cảnh các nhà và tụm cày. Sau đó ông bổ sung thân cây và cành, làm nổi bật chiếc cấu, làm sáng các mô đá và làm rõ nét hơn đồng ruộng ở xa. Lưu ý là các bờ rạch, không bị mặt trời động đến là những phần đậm nhất.
Ông tiếp tục làm rõ hơn các sắc độ, hình dạng và bố cục trên toàn thể khung vẽ. Dần dần bức tranh thành hình. Ông thêm các cành vào cây bằng cách cho vào đó bầu trời. Ông cũng thêm các cành mảnh mai vào cây gần nhất để tạo phối cảnh.
Con lạch ở Arroyo Hondo, sơn dầu (30cm x 41cm), Paul Strisik.
Trở về xưởng, họa sĩ kết thúc bầu trời và chăm chút các cây, thêm vào các cành và những lá nhỏ khô. Ông kết thúc con lạch bằng cách phác qua một vài ảnh phản chiếu màu lam lục nhạt của bầu trời. Không khí của bức tranh được nhấn mạnh bằng cách làm giảm bớt các sắc màu của các phần ở xa. Các ngọn đối ở xa được phủ màu đất đỏ mờ (đỏ cadimi vừa và màu vàng đất son làm xám với một lượt lam cobalt). Điều này có hiệu quả: thể hiện cảnh trước vàng hơn và nóng hơn, mà vẫn giữ các bụi cây ở xa một sắc lạnh xám lục để gợi ý hình dáng tổng quát của chúng thay vì chi tiết hóa mỗi cây.
Với một cọ số 6 tròn bằng lông lợn và một hỗn hợp đất son nâu tự nhiên và vàng Naples, họa sĩ phác thảo cây với những nét day màu. Hỗn hợp được pha loãng với một chất pha màu gồm các phần bằng nhau quang dầu damar, dầu lanh và nhựa thông. Vẽ thân cây ngay tức khắc cho ông một ấn tượng về tổng thể sẽ ra sao. Ông lại vẽ thân cây để thể hiện kết cấu xù xì. Nhiều có tròn bằng lông lợn và màu xám cùng với đất son nâu tự nhiên và màu vàng Naples để tạo lớp nền đục một màu.
Họa sĩ vẽ hậu cảnh với sắc màu trong suốt bằng một cọ dẹt lông lợn số 6 và cùng chất pha màu như ở giai đoạn 1. Màu chung của lá là một màu lục ô liu vàng nhạt, pha từ màu lục cadimi và màu đất son nâu vàng. Với nhiều chất màu và ít chất pha màu, ông thêm vào các nét mờ đục. Và trộn chất pha màu Maroger vào các màu, ông lập thang màu của thân cáy. Các màu xám là những hỗn hợp đen và trắng hoặc của ba màu nguyên bằng cách phối hợp chúng với các nét đỏ - da trời, màu lam - da trời và màu vàng Naples. Các nhịp được thể hiện dễ dàng hơn với các cọ tròn bằng lông lợn số 2 và 4. Thân cây và lá chưa được thuần nhất, họa sĩ đề nghị bôi một lớp tráng nhẹ màu lục để chúng gần nhau hơn.
Đi từ trung tâm, nơi lá xanh được đóng khung bởi thân và các cành cây, họa sĩ dùng một màu mỏng và nửa mờ để làm rõ nét đám là bằng cách xoa màu xanh này lên thân cây để thuần nhất toàn thể. Đến lúc này, lớp nền sẵn sàng cho việc bôi các lớp trùng hợp nhất. Thân cây và đám lá được phủ một lớp trắng lục vĩnh cửu. Bằng cọ xát, ông bôi hỗn hợp màu và chất pha màu Maroger, có chỗ ông vẽ trực tiếp lên lớp tráng ẩm ướt để tạo dáng các lá ở hậu cảnh, để nhấn mạnh các màu lục đậm của đám lá dày đặc dưới cành về phía phải và để làm tối một vài màu lục của thân cây và cành. Điều này có hiệu quả: tạo một sự thuần nhất cho các thành tố của bức tranh.
Cây, sơn dầu (91cm x 107cm), Albert Handell.
Kết thúc bức tranh chỉ còn là vấn đề chi tiết và kết cấu. Với những cây cọ nhỏ, họa sĩ nhấn mạnh nhịp điệu và tiết tấu của lá và thêm các chi tiết. Ông vẽ trời một màu xám nhẹ, cùng màu nền panô phô ra. Ông kết thúc với những biến đổi tinh tế về màu sắc của vỏ, luôn luôn với các cây cọ nhỏ, để nắm bắt nhịp điệu và tiết tấu.
Từ một ký họa nhanh bằng bút chì, họa sĩ đã xác định rõ hơn nữa Nhà kho đỏ của Sally với nhựa thông không màu, để định hình bức vẽ và trải mở nó một chút. Việc đặt đúng vị trí các bóng của chiều sâu và đỏ nhạt đã được vẽ bằng màu đỏ cadimi pha lẫn màu đất son màu tự nhiên. Một màu nước đơn sắc nhẹ, nhựa thông và một hỗn hợp màu xanh lơ nhạt và màu đất son màu tự nhiên được dùng để đặt các bóng của mái. Chính vì thế, các diện tích bóng gợi lên ánh sáng mặt trời.
Dùng maroger làm chất pha màu, ông có các màu đỏ của nhà kho với màu đỏ cadimi, trộn một chút màu đất sienne tự nhiên để giảm cường độ. Các màu có độ trong vừa được cọ xát bằng cách trét dày từ từ lên tất cả các mảng. Các phần dưới của nhà kho và cửa mái được họa mờ đục cùng với bóng màu lam nhạt (lam Cobalt) phản chiếu trên mái Phần trên của cửa có hai cánh được sơn mờ đục trong khi phần dưới được vẽ trong suốt. Vào giai đoạn này, họa sĩ vẫn còn do dự.
Hình vẽ cho thấy một cá tính sáng tạo. Phần rực ánh mặt trời của cảnh trước được phủ một hỗn hợp màu vàng đất son và màu đất son nâu tự nhiên thêm nhựa thông, sẽ dùng làm nên cho các màu lục. Một hỗn hợp màu đất son nâu tự nhiên và sắc màu xám tía được dùng cho bóng trên đất. Sau đó, họa sĩ làm sẫm màu cửa sổ bên trái và tăng cường độ cho bờ mái. Để thuần nhất các màu bổ túc tương phản, ông cho màu đất son vàng lên màu đỏ và vàng của cảnh trước. Rồi ông phủ các bóng của mái với màu xám nóng và xám lạnh có sắc độ bằng nhau. Ở phần chiếu sáng của mái, Ông dùng một hỗn hợp vàng Naples, đen, và trắng trong một màu nước đơn sắc nhẹ, như trên các ván cửa ra vào.
Họa sĩ làm tối phần thấp của mái và bờ phía trên với sơn mờ đục để làm nổi bật ánh sáng trên mái. Màu hồng pha trên hài hòa với các mảng màu đỏ ở xung quanh. Sự pha trộn màu lục vĩnh cửu và màu đất sienne tự nhiên làm giảm các màu nâu của bức tranh. Để bổ sung bờ dưới của mái, ông tăng cường màu xám của bóng trên cánh cửa để thuần nhất các kết cấu của bóng. Sau đó ông tấn công vào toàn thể các diện tích để định chúng và thể hiện chúng mờ đục ở nơi thấy cần thiết. Rối đến các chi tiết của nhà kho và các sắc tối của cửa số.
Nhà kho đỏ của Sally, sơn dầu (76cm x 91cm), Albert Handell
Với một bảng màu riêng: các màu tươi, và sau một lúc nghỉ, họa sĩ rảo cọ cùng khắp và xác định rõ một vài chi tiết. Một chút màu lục có được thêm vào màu đỏ của nhà kho và ngược lại một màu đỏ được thêm vào cỏ là do sự quan tâm về tính thuần nhất. Cuối cùng, ông thay đổi các màu lục và tạo những kết cấu tinh tế ở các phần tối và sáng của nhà kho.
Để nắm bắt hình ảnh đập vào mắt mình, họa sĩ đã vẽ một bức vẽ nhanh trên panô với một bút chì marker điện tử IBM số 380. Tính dễ điều khiển của gratit đã cho phép ông nắm bắt vô số sắc thái. Ông đã cắm (vẽ) cây đỏ, đất nghiêng, cành và cây nhỏ, nghĩa là các thành phần chính. Với một cây cọ bẹt số 5 bằng lông lợn, ông phủ tất cả diện tích bằng nhựa thông, nhấn mạnh đến nhịp điệu và chuyển động của cây lẫn đất. Xác định bức vẽ và chuẩn bị việc bôi các màu nước đơn sắc.
Để diễn tả không khí của cảnh trong rừng, ông phết các màu lục dìu dịu cùng khắp, với nhiều nhựa thông mà ông để chúng chảy tự do. Điều này tạo hai thành phần cơ bản: bức vẽ đặt đúng chỗ, và một màu trội nhất (mà tất cả các màu khác sẽ phụ thuộc vào).
Ông thêm các màu, dùng nhựa thông làm chất pha màu, nhưng để có những màu lục và nâu đậm hơn thì việc làm này kém hiệu quả. Ông để các màu chảy xuống dưới vì ông thích các hình dạng tự do. Ông bắt đầu làm việc từ trung tâm ra ngoài, cố duy trì hiệu quả thấm ướt. Ông tạo dáng cho lá, pha trộn màu lục cadimi nhạt, màu lục vĩnh cửu và màu lục bóng vừa, và sử dụng các cây cọ số 4 bẹt và mềm bằng lông chồn đỏ, số 3 và số 5 cọ tròn bằng lòng lợn, tất cả được vẽ bằng những nét bút nhỏ để tạo sự sống động.
Sau đó ông quyết định vẽ chéo, từ trên bên trái xuống dưới bên phải, theo bờ đốc của đất. Từ tranh một màu nước đơn sắc nào đó bây giờ ta qua một bức tranh có kết cấu với các màu có chiều sâu hơn, nhưng luôn luôn sáng. Tất cả đều sẵn sàng cho đoạn cuối. Họa sĩ thêm vào vỏ cây và lá.
Cảnh trong rừng, sơn dầu (61cm x 76cm), Albert Handell.
Ông ta luôn luôn trộn lẫn nhựa thông vào các màu. Để làm sáng, ông cọ xát với một cây cọ bẹt số 4 làm bằng lông chồn đỏ thấm nhựa thông và hút màu với một miếng vải sạch cuốn quanh ngón tay (dùng cả để sửa bức vẽ). Một chút sơn nửa mờ đục đến nhấn mạnh phần trái của cây đổ và các lá sừng sững chia ra ở trên, nhưng không khí của tổng thể được bảo vệ.
Mới đầu, địa điểm này không làm họa sĩ quan tâm. Vì thế ông dự định thực hiện một bức vẽ phác hơn là vẽ một bức tranh. Bức vẽ bằng bút chì xong, và sau khi đã giải quyết các vấn đề về bố cục, Ông bỗng thấy cảnh trở nên thân thuộc với ông và làm ông thích thú.
Cảnh Clyde, màu nước (25cm x 36cm), Paul Strisik.
Trong tranh màu nước, ông cho tuổi vào màu sắc của túp lều vừa mới xây xong để dễ đưa nó nhập vào cảnh thôn dã. Khối cây thông được ông dùng làm phần tô nổi cho phần cảng phơi dưới ánh sáng mặt trời. Còn phần cây cối chỉ là phụ thuộc. Ông không cố sao chép chúng, ông loại bỏ những cây lớn, chỉ làm giảm bớt phần cầu cảng được chiếu sáng. Cũng vì lý do ấy, ông loại bỏ gác chuông ở hậu cảnh. Nhận thấy là đất chùi xuống về phía trái, ông dùng bụi cây thông bên phải như một phanh hãm để giữ sự chú ý vào phía trong bức tranh. Các cột nhỏ bên trái cũng có chức năng đó. Để làm sống động toàn thế và chuẩn bị cho chủ đề chính, ông sửa đổi nước và bùn ở cảnh trước để diễn tả chúng mạnh mẽ hơn.
Hấp dẫn bởi đường xiên của sườn đối này, họa sĩ vui mừng thoát khỏi các phong cảnh thông thường. Ngay từ lớp đầu tiên, ông làm nổi bật hình bóng của đất so với trời. Các hòn đá gây ấn tượng được ông làm nổi bật lên. Những hòn đá ở cảnh trước gây sự chú ý vào phía trong. Ông cho một màu xám tím đỏ nhạt, hỗn hợp màu đỏ cadimi vừa và ngà đen, cho các bụi rậm. Mô đá tối, màu lam phtalo và đất sienne cháy - màu tạo cho các bóng một sắc màu xám lục bạc. Những bóng này sẽ hài hòa với các màu lục của cỏ mà ông thể hiện bằng một lớp mỏng màu lam phtalo và màu đất son vàng.
Sau đó ông phác thảo một ngọn núi ở xa với một màu lam tím lạnh, làm rung cảm các màu lục bổ túc ở cảnh trước. Ông tô các đám mây xám với màu đất sienne cháy, màu xanh da trời và màu trắng, theo tỉ lệ và sắc độ thay đổi. Phần sáng của mây được tô trắng và màu đất son vàng. Màu xanh da trời đối với ông quá nóng để cho nó xuất hiện phía dưới bầu trời, họa sĩ thích màu trắng và màu lam cobalt. Sau đó, một màu đỏ xỉn cho nhà kho và một hỗn hợp bạc xám lục (lam cobalt, đất son vàng và trăng) cho phần sáng của các hòn đá. Những hòn đá này tạo nên một thành phần đẹp mắt nhất.
Họa sĩ cố ý làm cho các hòn đá ở cảnh trước to hơn để chúng nổi bật lên và tạo chiều sâu cho bức tranh. Các nhát cọ diễn tả kết cấu của đá. Nói chung, các mỏm đá vẽ thuận theo sườn dốc. Tuy nhiên, ở chân đối, các mỏm đá ngược lại với động tác kéo xuống này. Các cây thẳng đứng cũng tương phản. Họa sĩ tô các bụi rậm và màu cadimi đỏ vừa, màu đen ngà và trắng: cỏ, với màu lam phtalo, màu vàng cadimi và đất son vàng. Một khi các phần sáng của thân cây đã được vẽ - cùng màu với các phấn sáng của đá - họa sĩ tạm kết thúc bức tranh ở xưởng
Nhà kho trên sườn đồi, sơn dầu (30cm x41cm), Paul Strisik
Ở đây, ông quyết định nới rộng bầu trời gắn đường chân trời, với màu lam phtalo, màu trắng và một chút đất son vàng. Màu lam lúc này hài hòa với các màu đỏ của phong cảnh. Để làm rõ nét hình bóng của nhà kho, một vài cây ở phía trước được loại bỏ ông làm phong phú các sắc màu của cỏ với màu lam phtalo và màu vàng cadim vừa với những nhát cọ nhẹ nhàng. Mục đích là thể hiện bức tranh nóng hơn và sáng chói hơn. Cảnh trước trở nên hùng vĩ hơn.
Ở đây có một sự tương phản lớn giữa phần trước rực ánh mặt trời và khối tối của núi ở phía sau , mức tương phản gia tăng bởi sự nhợt nhạt tự nhiên của các cây dương rụng lá và cỏ khô ở cảnh trước. Với các màu nước đơn sắc, thì trước hết, họa sĩ phủ thật nhanh vải vẽ để có những màu chính và các sắc độ quá mức, Bóng các cụm mây thay đổi được tô trắng, lam da trời và màu đất sienne cháy - bóng nhạt với nhiều trắng và một chút màu đất son vàng. Núi, một hỗn hợp lam da trời và đen xám, làm cho nóng hơn với màu đỏ cadimi ở những phần sáng ở xa. Trang trại, màu đất sienne "cháy, cộng với màu trắng ở những phần sáng, và màu lam da trời ở phần tối. Cỏ ở cảnh trước, màu đất son vàng ở chỗ nhạt, và màu đất sienne cháy và lam da trời ở chỗ tối.
Họa sĩ giờ muốn sắp xếp các mảng ánh sáng, nhưng không đụng đến khối núi hùng vĩ ở xa, ông có màu xám với trắng trộn với terra Osa (một màu đỏ lạnh và xỉn). Ở lưng chừng màu lục oxýt crom mờ đục cho phần rực ánh mặt trời với một chút xám để tạo sự lùi vào). Cảnh trời ở chân trời một chút màu lam phlato cộng với màu đất son vàng và trắng (ám chỉ không khí của núi). Cuối cùng, mái nhà là một màu lam lục bạc rất sáng.
Sau đó họa sĩ thêm vào các cây mảnh mai ở trước và ngoài vòng nhà kho. Ông chỉ vẽ các thân và những cành lớn (với màu trắng và một chút màu đất son vàng hơi pha loãng). Để tạo dựng các cảnh khác, ông cọ xát cây cùng màu, thể hiện hơi đậm hơn với sắc màu của núi. Ông để những vật nhỏ trong đám cành như các lỗ hổng. Rối ông xác định hình vẽ của tòa nhà và phủ cảnh trước một màu đất son vàng và màu đất sienne chảy, và, đây đỏ, một màu tím xám để giả các bóng. Mây quá lộ ra nên ông làm bệt chúng lại. Ông thêm một hàng rào cho khu vực nuôi gia súc. Lưu ý là các cột đậm hơn so với cỏ nhạt và nhạt so với núi sẫm.
Trang trại ở Arroyo Seco, sơn dầu (30cm x 41cm), Paul Strisik
Trở về xưởng, họa sĩ quyết định bỏ các phần nhạt ở sườn đối gần nhất. Ông muốn duy trì ấn tượng hùng vĩ của khối này nhưng cũng thêm một khoảng trời quang mây phía trên cao để cho nó không có vẻ bằng phẳng. Ông đánh tối phía trái của mái, tách riêng các chỗ sáng bên phải gắn các cây. Cỏ ở cảnh trước được làm cho thưa ra như trong thực tế khu vực sáng nhất là nơi gần các cây, trung tâm điểm. Bóng tối của cánh đồng, màu đất sienne chảy, các nét cọ màu đỏ cadimi vừa, lam da trời và trắng. Các nhát có lớn hơn để chỉ rõ độ gần cỏ và các vật khác.