MỤC TIÊU
- Giúp học viên nhận thức cách đối đãi với con người để có thể bảo hộ cho mình và bảo hộ cho người.
- Thấu hiểu tâm thái TT-BO và tầm quan trọng của tâm thái này để biết cách khởi tạo nguồn năng lượng bên trong mình, dịch chuyển tâm thái phù hợp trên nền tảng của trí tuệ, kích hoạt được nguồn năng lượng của trí tuệ giúp chọn lựa được những tổng nghiệp tốt.
TRỌNG ĐIỂM
Làm rõ các khái niệm: Người làm chủ tâm thái, Người giàu Tâm thái, Trân trọng biết ơn, Người trân trọng biết ơn.
Thấu suốt khái niệm nội tâm
Làm rõ nguồn gốc của năng lượng Trân trọng Biết ơn và cách thức nuôi dưỡng (nguồn năng lượng Trân trọng Biết ơn).
KHÁI NIỆM – ĐỊNH NGHĨA
Tâm thái: được hiểu là một trạng thái cảm xúc nội tâm.
Người làm chủ tâm thái: là người chủ động chọn lựa và chịu trách nhiệm với những chọn lựa bên trong nội tâm để làm chủ hoàn cảnh bên ngoài.
Người giàu tâm thái: là người luôn giữ được xuyên suốt trạng thái trân trọng biết ơn ở tình, bao dung ở tánh, an vui ở tâm.
Tam giác hiện thực của Tâm Thái
TT: Trạng thái cảm xúc của nội tâm
NL: Mức độ chủ động đối với sự vận hành của tham và tưởng
VC: Trạng thái rung động điện từ nội tâm (hoặc âm, hoặc dương, hoặc cân bằng) → Tần số rung động năng lượng.
TÂM THÁI
Một người mà luôn giữ được xuyên suốt 3 cái trạng thái này luân phiên nhau, linh hoạt sử dụng phù hợp với từng bối cảnh thì được gọi là người Giàu Tâm Thái.
Trân trọng Biết ơn và Bao dung dựa trên nền tảng của An vui thì đó được gọi là người Giàu Tâm Thái.
Tức là lấy cái Tình để đối đãi, hay lấy cái Tánh để phân tích, hân biệt, hay lấy cái Tâm để đón nhận (chỉ biết, chỉ nghe, chỉ thấy, chỉ nói vậy thôi).
Khi đối diện với một thông điệp, người đó chọn Tình để đối đãi, hay dùng Tánh để phân tích phân biệt, hay là dùng Tâm để đón nhận sẽ quyết định mức độ làm chủ nội tâm người người đó.
“Trân trọng biết ơn ở tình, bao dung ở tánh, an vui ở tâm tôi bảo hộ mình và thân hữu xung quanh”
Một người mà luôn giữ được xuyên suốt 3 cái trạng thái này luân phiên nhau, linh hoạt sử dụng phù hợp với từng bối cảnh thì được gọi là người Giàu Tâm Thái.
Trân trọng Biết ơn và Bao dung dựa trên nền tảng của An vui thì đó được gọi là người Giàu Tâm Thái.
Tức là lấy cái Tình để đối đãi, hay lấy cái Tánh để phân tích, hân biệt, hay lấy cái Tâm để đón nhận (chỉ biết, chỉ nghe, chỉ thấy, chỉ nói vậy thôi).
Khi đối diện với một thông điệp, người đó chọn Tình để đối đãi, hay dùng Tánh để phân tích phân biệt, hay là dùng Tâm để đón nhận sẽ quyết định mức độ làm chủ nội tâm người người đó.
TRÂN TRỌNG – BIẾT ƠN
1. Cái bẫy của Sự Hiển nhiên:
- Khi nói bản chất của con người là vô ơn bạc nghĩa thì đúng hay sai?
🡺 Nếu nói bản chất con người là vô ơn bạc nghĩa là không đúng. Vì bản chất phải xuất phát từ bên trong. Mà bên trong con người có nguồn năng lượng trân trọng – biết ơn.
+ Trân trọng – biết ơn là nguồn năng lượng luôn hiện hữu ở bên trong chúng ta.
+ Sự hiển nhiên là cái bẫy rất lớn của nội tâm, chỉ cần sự lặp đi lặp lại cái hành vi của người khác giúp đỡ cho mình qua thời gian tâm lý hiển nhiên nó tự hình thành.
Ví dụ:
Hiển nhiên bà là vợ của tôi thì bà phải chăm lo cho tôi, các con... Hiển nhiên bà là mẹ tôi nên bà phải chăm sóc, quan tâm tôi....
+ Khi Hiển nhiên xuất hiện thì tạo ra Oán trách. Oán trách xuất hiện thì trân trọng – biết ơn biến mất.
* Có 2 cặp trạng thái cảm xúc tồn tại theo nguyên lý ánh sáng – bóng tối cần làm rõ:
OÁN TRÁCH và TRÂN TRỌNG – BIẾT ƠN
HIỂN NHIÊN và CẢM ĐỘNG
- Cảm động không hiện diện thì hiển nhiên sẽ xuất hiện, khi đó TT-BO sẽ biến mất, oán trách hiển lộ.
- Cảm động xuất hiện thì hiển nhiên không còn, khi đó TT-BO hiển lộ, oán trách biến mất.
* Câu chuyện: Người ăn xin và cậu thanh niên.
Một chàng thanh niên có lòng thiện tâm rất lớn, một ngày kia chàng thanh niên chuyển đến khu nhà mới và nhìn thấy gần đó có một người ăn xin, thế là chàng ta mới bắt đầu có sự cam kết là giúp đỡ cho người ăn xin đó một ngày là 2 đồng tiền, thì anh ta cứ cho như dị xuyên suốt trong ba năm, tới năm thứ tư thì chàng thanh niên đó mới cho người ăn xin đó 1 đồng, người ăn xin ngạc nhiên hỏi tại sao mà anh cho tui có 1 đồng vậy, hứa là mỗi năm ngày nào cũng cho tui 2 đồng sao bữa nay cho có 1 đồng. chàng thanh niên nói rằng anh ta mới cưới vợ vào tháng trước nên tôi để dành chút xíu cho con. Thôi từ giờ trở đi ông lấy đồng 1 thôi. Nghe vậy, người ăn xin đó mới nóng giận lên và tán cho chàng thanh niên hai bạt tay và nói với chàng thanh niên rằng: chính con mụ vợ của mày á đã ăn cắp tao một đồng, đã lấy tao một đồng.
* Câu chuyện: Cậu bé và người bán hủ tíu
Có một gia đình hằng ngày cha mẹ phải đi làm từ sáng sớm, để cậu con trai khoảng 9, 10 tuổi ở nhà một mình, thông thường thì buổi trưa sẽ về sớm nấu ăn hoặc là mua đồ ăn cho cậu bé. Nhưng có một hôm cha mẹ cậu bé đi tới hơn 2 giờ mà cũng không ghé về, cậu bé đói quá mà trong nhà lại không còn gì ăn, cậu bé mới leo rào ra đầu hẻm có tiệm bán hủ tíu để xin 1 tô hủ tíu ăn cho đỡ đói. Ông hủ tíu thấy hàng ngày cũng mua đồ biết con trong nhà đó, cũng thương cũng cho thêm thịt thì cậu bé mừng quá, nói “ông đối xử với cháu tốt quá, cha mẹ bỏ con đi không có cho con ăn gì hết, ông đối xử tốt với con vậy ông nhận con làm con nuôi đi, con gọi ông bằng cha”. Ông hủ tíu nói với bạn nhỏ rằng: từ khi sinh ra tới khi 9,10 tuổi như bây giờ ngày nào con cũng được lo cho ăn uống tốt hết, cha mẹ chỉ có lỡ bận một ngày không lo cho con được ăn uống mà người khác cho con là con đã nhận người khác làm cha rồi sao, con cảm nhận là cha mẹ đã bỏ mình mà không chăm lo cho mình mà chỉ có vì một cái miếng ăn có chút xíu đã nhận người khác làm cha rồi.
- Do đâu mà có cái bẫy nội tâm lớn vậy?
🡺 Do hiển nhiên.
- Từ nhỏ tới lớn cha mẹ cho chúng ta tài chính, thì hình thành trong con cái sự hiển nhiên. Tới khi ta cần tiền mà cha mẹ không ủng hộ ta là oán trách (cưới vợ không lo thì oán trách, lấy chồng không cho của hồi môn thì oán trách....)
- Hiện tại sự hiển nhiên đã xâm lấn vào chúng ta, Hiển nhiển mình có tiền là mình mua được đồ ăn. Hiển nhiên được học tập. Hiển nhiên mình được người ta quan tâm chăm sóc... Hiển nhiên có tiền là mua được cái này cái kia... (Thử sống trong 1 khu vực không có ai kinh doanh phục vụ xem: Mình tự trồng rau, nuôi gà, cá để ăn... khi đó còn sức đâu, thời gian đâu để nghĩ làm chuyện vĩ đại, xã hội.
🡺 Quán chiếu lại việc: Cuộc sống chúng ta đến ngày hôm nay nợ ân tình của hàng triệu con người. (quần, áo, thức ăn, nước uống, xe cộ đi lại, dịch vụ sinh hoạt.....)
- Sự chuyển hóa của chúng ta là nhờ sự trợ lực của cả nhân loại (Zoom, mạng internet, giấy, bút,....)
🡺 Cái xứng đáng để loại bỏ nhất trong nội tâm chính là loại bỏ sự hiển nhiên trong tâm trí con người. Chỉ cần bỏ đi sự hiển nhiên thì tự khắc Trân trọng – Biết ơn tự hiển lộ, chứ không phải là tập trung học cách Trân trọng – Biết ơn (mấy cách đó chỉ là hình tướng bên ngoài) 🡺 Ở đây chúng ta đi theo hướng ánh sáng nên cũng không tập trung vào việc loại bỏ đi hiển nhiên mà là tập trung vào “nuôi dưỡng sự cảm động”
Định nghĩa Trân trọng – Biết ơn:
- Là trạng thái cảm động nội tâm trước sự vật, sự việc, hiện tượng, con người.
- Là trạng thái khi đó sự hiển nhiên không tồn tại.
- Là trạng thái khi chúng ta nhận thấy lý do hiện diện và tính hữu dụng của vạn vật, con người.
Người Trân trọng – Biết ơn:
- Là người mà trạng thái nội tâm luôn có sự cảm động trước sự vật, sự việc, hiện tượng, hoàn cảnh hay hành vi của con người.
🡺 Tâm thái Trân trọng – Biết ơn luôn hiện hữu bên trong chúng ta nên không cần tập trung cách Trân trọng – Biết ơn mà cần thấu hiểu sự tồn tại của Trân trọng – Biết ơn dựa vào những yếu tố gì thì sẽ giúp giữ xuyên suốt nguồn năng lượng đó 🡺 Đó chính là “trạng thái cảm động nội tâm”.
Sự Cảm động nội tâm:
- Là trạng thái cảm nhận bên trong nội tâm điều mà mình không xứng đáng có mà mình lại có.
- Là điều mà bản thân nhận được vượt ngoài tánh Tham và tánh Tưởng của thực tại về Tài, Sắc, Danh, Thực, Thùy.
🡺 Quan trọng là tập trung nuôi dưỡng sự cảm động nội tâm của chính bản thân mình, xử lý chuyển hóa trong tâm thức mình, không lo giải quyết cần làm gì để người khác thấy cảm động 🡺 Quản trị nội tâm mình chứ không quản trị cách làm. Quản trị đúng cái tham tưởng của chính mình thôi vì thế giới bên trong quyết định thế giới bên ngoài (Nhất thiết duy tâm tạo).
- Khi chúng ta nhận ân huệ, nhận sự giúp đỡ của 1 con người đồng nghĩa với việc chúng ta đang hưởng phước của mình, phước báu là điện từ dương, hưởng phước là điện từ âm nên càng nhận càng mất phước, càng tệ đi.
Vậy làm sao để bảo vệ phước báu? 🡺 Giữ sự cảm động nội tâm là bảo vệ được.
* Làm sao để nuôi dưỡng cảm động nội tâm?
- Tâm niệm: Điều người khác làm cho mình là điều không nên, điều mình làm cho người khác là điều nên làm.
TTH: Trân trọng biết ơn là trạng thái cảm động nội tâm trước sự vật, sự việc, hiện tượng, hoàn cảnh hay con người; là trạng thái cảm nhận bên trong nội tâm xuất hiện khi bản thân nhận được điều mình không xứng đáng có mà lại có, điều mình nhận vượt ngoài tham tưởng thực tại của bản thân về tài sắc danh thực thùy
NLH: Xóa bỏ hiển nhiên, xóa bỏ oán trách
VCH: Phân tích phân biệt tính hữu dụng của sự vật, sự việc, hiện tượng, con người, hoàn cảnh.
Các câu nói tâm đắc:
- Trân trọng mới sở hữu – Biết ơn mới thiên trường địa cửu.
- Người sở hữu không trân trọng thì người trân trọng sẽ sở hữu.
- Trân trọng là tốc độ, biết ơn là phương hướng 🡺 Người nào đang mất phương hướng là đang thiếu sự biết ơn, thiếu sự trân trọng thì chậm chuyển đổi.
Nguồn năng lượng của Trân trọng
– Biết ơn giúp chúng ta có được sự đủ đầy về nghiệp thức, nghiệp duyên, nghiệp quả.
Trân trọng – Biết ơn giúp bội tăng những gì chúng ta đang có
- Trân trọng – Biết ơn những vật chất xung quanh mình đang có thì bội tăng những cái đó.
Ví dụ: Trân trọng – Biết ơn bạn tiền đã giúp mình làm những điều mình muốn, thấu hiểu giá trị của đồng tiền dựa trên 8 quan niệm chuẩn về tiền và có kế hoạch xài tiền có ý nghĩa thì tiền tụ về, trân trọng những vật dụng mình đang sở hữu thì kéo dài tuổi thọ và thời gian sử dụng của vật dụng đó….
- Cái đầu tiên nhất trong nhận thức nội tâm về con người đó là Trân trọng – Biết ơn sự hiện diện của họ 🡺 Trân trọng – Biết ơn sự hiện diện của con người là chúng ta biết ơn cả sự hiện diện trực tiếp và gián tiếp của họ mà ta có ngày hôm nay.
+ Trực tiếp: cho chúng ta bài học, cho chúng ta mượn sức, trợ lực…
+ Gián tiếp: chỉ có sự hiện diện đó mới cho ra kết quả đó (ông bà, cha mẹ, người đi trước 🡺 truyền thống uống nước nhớ nguồn)
🡺 Cuộc sống khó khăn là bởi vì hằng ngày chúng ta chỉ tập trung vào lợi ích trực tiếp mà Trân trọng – Biết ơn, còn lợi ích gián tiếp thì mình chưa đủ tầm nhận thức nội tâm để nhìn ra.
Lấy ân báo oán:
- Khi mình dính mắc nội tâm bởi 1 hành động nào đó của con mình. Ví dụ như thấy con cái làm cho mình đau khổ, lo lắng (chơi game, học kém, con bị bệnh, con đi về muộn...). Khi đó con sẽ tích lũy khối điện từ âm (ác đức). Tức con đã gieo nhân (hạt mầm) xấu. --> Quả trong tương lai con sẽ nhận quả bất như ý.
🡺 Phản ứng thái quá với sai lầm của trẻ sẽ sinh ra đứa trẻ nói dối. Người đàn ông là đứa trẻ không bao giờ lớn.
Nếu người thân của mình có đủ công đức, phước đức thì cuộc sống của con thuận lợi. Vậy làm gì để tích lũy công đức, phước đức cho con sau khi con làm việc bất như ý với mình?
- Sau khi con làm việc bất như ý với mình hoặc nghịch cảnh đến với mình thì phải tìm ra bài học để biết ơn. Chỉ biết ơn bài học sau nghịch cảnh. Ta tìm ra bài học 1, 2,3, 4, 5. Thì bài học này là nền tảng dẫn dắt ta đi theo hướng tốt trong phần đời còn lại.
Vậy, nếu người cho ta bài học thì là thầy của mình. Và biết ơn bài học đến với chúng ta--> Con mình sẽ tích phước vì gieo hạt mầm tốt. Qua thời gian đầu óc con sáng suốt, con sẽ nhận quả như ý.
- Nếu mình áp dụng được lấy ân báo oán thì mình là cỗ máy công đức – phước đức cho người.
- Con người chúng ta cần bài học để trưởng thành chứ không cần nghịch cảnh. Do vậy TUYỆT ĐỐI không được biết ơn nghịch cảnh. Chỉ biết ơn bài học đến với mình.
🡺 Đối với những bối cảnh xảy đến, chúng ta đúc kết được bài học từ bối cảnh đó và Trân trọng – Biết ơn bài học mà mình nhận được thì khi đó kích hoạt và bội tăng nghiệp thức tốt của mình.
ỨNG DỤNG TÂM THÁI TRÂN TRỌNG BIẾT ƠN
TÂM NIỆM:
o Điều là người khác làm cho mình là điều không nên làm
o Điều mình làm cho người khác là điều nên làm
o Có kế hoạch xài tiền có ý nghĩa là gián tiếp trân trọng đồng tiền
Trân trọng thì mới sở hữu, biết ơn thì mới thiên trường địa cửu
Người sở hữu không trân trọng thì người trân trọng sẽ sở hữu
Trân trọng là tốc độ biết ơn là phương hướng
Tôi đơn giản để cảm động trước hành vi của người khác
Thông tin được chuyên chở bằng nguồn năng lượng gì quyết định nó đi đến đâu.
Khi giữ được nguồn năng lượng của sự trân trọng biết ơn sẽ giúp chúng ta bội tăng những gì chúng ta đang có
●Nuôi dưỡng cảm động nội tâm trước hành động đơn giản người khác làm cho mình
● Dùng trân trọng biết ơn để tránh ngã mạn nội tâm
● Không mưu cầu người khác đáp ứng tài sắc danh thực thùy
● Thói quen Phân tích phân biệt tính hữu dụng của mọi thứ xung quanh (cả những điều như ý, bài học từ điều bất như ý)