MỤC TIÊU
- Giúp nhận thức con người đổi, không tự ti cũng không tự cao.
- Giúp đỡ cho những người khác hiểu nội dung mình nói chuyện.
- Kiến tạo nâng nhận thức cho con người (Lấy toàn bộ cái biết của người cho người ta biết mở rộng vòng tri thức của họ)
- Biến tất cả những gì được gọi là mơ hồ thành hữu hình.
- Ứng dụng nguyên lý này càng nhiều thì càng thấu hiểu, thì càng thay đổi cuộc đời và nó sẽ trở nên hấp thu vô hạn tri thức.
- Với thái độ khiêm tốn và cầu thị lấy cái biết của người qua thời gian tri thức chúng ta sẽ mở rộng vì chúng ta sẽ biết lắng nghe.
1. 4 vòng tròn thứ nhất (mình):
Thứ nhất: Biết - Biết - Chỉ biết những gì mình đang biết.
Thứ hai: Biết - Quên - Những gì mình quên nhiều hơn những gì mình biết.
Hiểu biết này nó rộng hơn những gì mình biết.
Thứ ba: Mình biết là mình không biết.
Ví dụ: Ai ở đây không biết là mình không biết lái máy bay? Ai ở đây biết là mình không biết lái xe tăng? Ai ở đây biết là mình không biết a nhảy dù?
Vậy thì cái hiểu biết ở cái mình không biết nhiều hơn nữa, nên người ta nói mình còn nhiều điều không biết lắm!
Vòng 4: Không biết - không biết. Loại tri thức này rộng mênh mông.
2. 4 vòng tròn thứ 2 (người):
Biết - biết: Người khác họ cũng biết những gì họ biết.
Biết - quên: Có những cái họ biết mà họ quên.
Biết - không biết: Có những cái họ biết là họ không biết.
Không biết - không biết: Có những cái họ cũng không biết họ không biết.
=> Nên mình và người có thể được định nghĩa là chung một loại hiểu biết giống nhau.
Đó là tôi biết những gì tôi biết. Anh biết những gì anh biết. Có những cái tôi biết nhưng anh quên. Có những cái tôi biết nhưng tôi quên, anh cũng biết và anh quên. Có những cái tôi biết là tôi không biết, anh cũng biết là không biết và có những cái không biết không biết.
Chung quy lại về hiểu biết thì con người chúng ta giống nhau về hiểu biết.
Ví dụ: Lấy ví dụ để chứng minh người lớn và trẻ con có cùng hiểu biết.
Đó là có những cái người lớn biết, biết là mình biết thì trẻ con cũng có những cái bạn biết. Có những cái trẻ con biết mà người lớn không biết.
=> Giúp tự tin về hiểu biết của mình hơn và không tự ti.
Nhìn hình tướng thì mình nghĩ là người lớn có thể có những hiểu biết nhiều hơn trẻ con nhưng mà có những cái trẻ con biết nhiều khi mình cũng nằm trong cái là mình không biết hoặc là không biết - không biết.
Câu chuyện tiến sĩ và ông lái đò:
=> Nghe câu chuyện cho thấy sự ngạo mạn nội tâm của một người nghĩ rằng là mình có hiểu biết hơn người nhưng dù tiến sĩ hay nông dân đều có cái biết mà họ biết.
- Khi nghiên cứu về vòng tri thức thì tất cả những con người của chúng ta nói chung thì có chung những hiểu biết. Chúng ta để đừng cho tự cao hay tự ti trong cuộc sống thì chúng ta hoàn toàn có thể kết luận một điều đó là chúng ta chỉ biết được những gì chúng ta biết.
Chung quy lại theo vòng tri thức này thì chúng ta có thể định nghĩa đơn giản nhìn chung về trình độ hiểu biết, độ hiểu biết của con người nói chung là chúng ta đều như nhau. Về hiểu biết người lớn cũng như trẻ con, một người nông dân thì giống ông tiến sĩ. Chỉ có thể biết những gì mình biết thôi.
CÁI VÒNG KHÔNG BIẾT CỦA MÌNH RẤT RỘNG (Nên vẽ một vùng vô hạn), nói đến đây người tiến sĩ không NGẠO MẠN được nữa, chỉ là do SỰ QUAN TÂM KHÁC NHAU DẪN ĐẾN VÙNG HIỂU BIẾT KHÁC NHAU → KHÔNG NGẠO MẠN CŨNG KO TỰ TI.
GẶP LƯƠNG SƯ PHẢI BIẾT HỌC HỎI
GẶP LƯƠNG CƠ (CƠ HỘI) PHẢI BIẾT NẮM BẮT
GẶP LƯƠNG HỮU PHẢI BIẾT KẾT GIAO
● GIÚP MÌNH HẤP THU VÔ HẠN: Biết vòng tròn này, khiêm tốn hơn, lắng nghe nhiều hơn.
Giáo viên đừng bao giờ lấy cái biết của mình nói người ta nghe thì người ta không hiểu. Lấy cái biết của con nói con nghe thì con sẽ hiểu.
Dạy con: Con hỏi mình, mình chậm lại và hỏi con biết cái này thế nào rồi?
Tương tác: Ai hỏi mình cái gì thì mình hỏi xem họ biết ở ngưỡng nào rồi? Nếu nói luôn thì họ sẽ không hiểu.
Câu chuyện thứ hai: Ếch ngồi đáy giếng.
=> Có nhiều người tưởng rằng là mình có rất là nhiều hiểu biết trong cuộc sống nên họ chấp vào đó mà không mở rộng bất kỳ cái biết gì nữa. Qua thời gian tới khi biến cố cuộc sống xảy ra thì cắt đứt đi năng lực của mình, tự nhiên giống như con ếch mà cấm nhảy vậy đó, mình sẽ không còn biết làm gì nữa.
Nên là làm một nghề, nghỉ làm nghề đó chúng ta làm gì?
Tranh thủ thời gian mà chúng ta còn làm bất kỳ nghề gì hay là chuyển ra trong cuộc sống thì mở rộng năng lực học tập để mở rộng hiểu biết bởi vì còn rất là nhiều cái tri thức nằm ở vòng không biết không biết lắm. Nếu mở rộng trước như vậy thì chúng ta sẽ đỡ bị hụt hẩng trong tương lai, biến cố cuộc sống xảy ra chúng ta còn có thể bước đi được.
Nên người ta có câu: “Cuộc sống khi không có nguy cơ chính là nguy cơ lớn nhất. Bằng lòng với thực tại là cạm bẫy lớn nhất!”
Trong bất cứ tình huống nào, mình cũng tạo giá trị: Trời nắng không thăm hỏi, trời mưa đừng mượn ô” “Đừng đợi khát nước mới đào giếng” “Bằng lòng với hiện tại, là cạm bẫy của tương lai”, “Tranh thủ trời nắng đem đồ ra phơi”.
3. Nói chuyện với một người: chỉ có thể lấy cái biết của mình ra để nói cho người ta nghe thôi.
Lý giải:
Đánh số vòng 1, 2, 3, 4
Chúng ta bắt đầu nói chuyện với một ai đó từ vòng một.
Tại sao chúng ta dùng vòng 1 mà không dùng vòng 2 hay vòng 3 hay vòng 4?
Vì biết mà quên thì lấy gì để nói. Mà mình biết là không biết nó thì có biết cái gì đâu mà nói. Mà không biết - không biết thì càng có gì đâu để nói. Cho nên chỉ có thể lấy cái biết của mình ra để nói thôi.
Vậy thì khi mình chỉ có thể lấy cái biết của mình nói cho ta nghe thôi thì chúng ta bắt nguồn từ cái biết của mình.
4. Khi lấy cái biết của mình ra để nói thì có khả năng:
- Một là có khả năng chạm tới vòng không biết - không biết của người ta.
- Hai là có khả năng chạm vô cái biết là không biết của người.
- Ba là có khả năng chạm tới cái biết mà quên của người.
- Bốn là có khả năng chạm tới cái biết của người.
5. Lấy cái biết của mình ra để nói dẫn đến cảm giác của người nghe:
- Nếu một người nào đó nói cho mình nghe mà mình đã biết rồi thì mình chán.
- Nhưng nếu người ta nói mà chạm ngay đúng cái vòng tri thức mà chúng ta quên thì cảm nhận: nhớ lại được, nhớ lại nhưng mà gợi mở thôi, nhưng không có hứng thú.
- Nếu một người nào đó lấy cái biết của họ nói cho chúng ta mà nó chạm ngay cái biết là không biết thì chúng ta cảm thấy rất là mơ hồ.
- Nhưng có một loại hiểu biết mà các anh chị người ta lấy cái biết mà nói cho chúng ta ngay cái không biết không biết thì chúng ta có cảm giác đơ.
Vậy thì mình chỉ có thể lấy cái biết của mình nói cho ta nghe thôi, nhưng mà khi lấy cái biết của mình cho ta nghe thì người ta không hiểu.
6. Dẫn dắt để người nghe mở rộng hiểu biết:
- Xuất phát từ dự đoán cái biết của người nghe mình sẽ nói, sau đó dẫn cho người nghe tới cái quên, biến thành cái quên đó là cái biết của người nghe. Là bắt đầu nhận thức của người nghe tăng trưởng.
- Mình lấy cái biết của người nghe dẫn đến cái không biết. Nó có thể là đi tới người này, người kia có những cái người đó là thuộc cái quên của người này nhưng mà cái không biết của người kia nhưng mà cuối cùng mình đều dẫn người nghe về cái biết được. Thì nhận thức chúng ta bắt đầu tăng lên.
- Lấy cái biết của người nghe dẫn đến người nghe thuộc cái không biết - không biết. Từ cái không biết - không biết đó dẫn về cái biết thì nhận thức của chúng ta sẽ được tăng trưởng lên.
- Nó cứ vòng đi như vậy, tuần hoàn đi như vậy, đi xuống, đi ra, đi vô… như vậy nó cứ suốt, tới khi nào người nghe biết hết tất cả những vấn đề cần biết của nội tâm thì từ đó nhận thức chúng ta nâng lên.
Tâm lý diễn giả: Mình hay quên rằng người nghe đang biết cái gì, mải mê nói về cái mình biết. Tin rằng mình biết nhiều và mình tập trung vào cái mình biết, cái phức tạp nhưng cái đơn giản mới làm nên điều phi thường => Việc đơn giản dụng tâm làm bạn là người đắc thắng.
Làm sao để lấy cái biết của người ta để nói cho người ta hiểu hơn?
“Lấy cái biết của mình nói cho người ta nghe thì người ta không hiểu nhưng mà mình chỉ có thể lấy cái biết của mình nói cho người ta nghe”
Nên thường những trong thuật giao lưu đó nói chuyện đó người ta nói người ngu thì nói trước người khôn nói sau.
NHờ người nghe tương tác với mình với, đặt câu hỏi với thái độ cầu thị, biết ơn
>>> Có rất nhiều cái mình không biết không biết nhưng đi từ cái biết của học viên để mở rộng vòng tròn tri thức cho họ
>>> Chìa khóa mở ra cánh cửa cuộc đời
Làm sao ứng dụng vòng tròn tri thức giúp chúng ta có được cái thích
+ năng lực phán đoán hiểu biết của con người: 1 trong những năng lực đặc biệt người thuyết trình đó chính là, người ta biết cái gì trước khi mình nói chuyện, năng lực phán đoán là 1 trong những năng lực đặc biệt để khi nói với người ta có cơ hội lấy cái biết của người ta
+ Làm thế nào nâng cao nâng cao năng lực phán đoán? “ĐỊNH TÂM VÀO SỰ CHUYỂN HOÁ CỦA CON NGƯỜI SẼ CẢM THỤ NỘI TÂM CỦA HỌ” - nâng năng lực phán đoán
(1) Ứng dụng Vòng tròn tri thức để nâng tầm nhận thức nội tâm của cả học viên và người chia sẻ; TẠO SỨC HÚT ĐẶC BIỆT- ĐẶT HỌC VIÊN VÀ SỰ CHUYỂN HÓA CỦA HỌC VIÊN LÀM TRUNG TÂM VÀ DỄ DÀNG GIÚP NGƯỜI NGHE NÂNG TẦNG NHẬN THỨC NỘI TÂM
(2) Con người không có gì để tự cao hay tự ti hết vì ai cũng có cái biết riêng của họ, ứng dụng tốt thì gặp bất cứ ai mình cũng biết nhiều hơn họ một cái biết;
Tiếp xúc với bất kỳ người nào, phải giỏi hơn họ một cái biết.
Gặp người cùng tầng cùng làm rõ hiểu biết.
Gặp người tầng thấp → biết cách đơn giản để họ hiểu, giúp mình khiêm tốn (biết cúi xuống vươn lên phù hợp → “vô chiêu thắng hữu chiêu”.
Gặp người tầng cao hơn, thì cúi xuống lắng nghe, mở rộng hiểu biết → “bắc minh thần công”.
Tăng sức phán đoán: phán đoán "cái biết" của họ - đặt tâm vào sự chuyển hóa của con người, sẽ cảm thụ được nội tâm của họ.
TỪ GIỜ TRỞ ĐI GẶP BẤT KÌ AI GIỎI, THÌ MÌNH SẼ HƠN HỌ 1 cái biết
(3) Hấp thu vô hạn hiểu biết của con người. GẶP NGƯỜI GIỎI HẤP THU VÔ HẠN Ý nghĩa thứ 3 đó là gì đó là luyện được bộ môn Bát Minh Thần CÔng=>hấp thu vô hạn hiểu biết con người từ khi hiểu biết vòng tròn tri thức này
Khiêm tốn –đặt câu hỏi cầu thị- định tâm vào sự chuyển hóa của học viên - đại ghi đại ngộ
Nhớ đến bài học tâm thái của nhà đào tạo: trân trọng biết ơn, tâm an vui ( hấp thu)
Giả Hiểu Biết: nghĩa là Biết, Tin, Hiểu vẫn còn khuyết, tưởng mình biết nhưng mà mình thực tế mình không biết
- Nếu mình liêm chính với nội tâm thì mình đừng giả hiểu biết.
- Mình nói thiệt là không biết, người ta có thể giải thích rõ cho mình nghe. Còn nếu bây giờ mình mà cứ giả hiểu biết vậy suốt thì cuối cùng cuộc đời mình không ai nói cho mình nghe nhiều hiểu biết nữa.
Các anh chị đừng vội bỏ hàng nếu người nào đến trước thì phục vụ trước. Người nào đến sau phục vụ sau.
“Mưa mà lúc nào cũng có, cây có gễ thì thấm hút”.
Ban đầu chưa có gễ thì nhiều khi chưa thấm hút tới, cứ xếp hàng, mọi người đang hỗ trợ cho tất cả các anh chị.
Nhiệm vụ của mình đừng bỏ hàng, có chậm chút xíu, thì từ từ người ta đẩy mình lên.
Có những người, học một khóa cảm thấy không hiểu gì nhưng cũng thay đổi, chỉ cần đứng trong hàng đó khóa sau học tiếp, nghe ghi âm lại tự nhiên một ngày đẹp trời nó vỡ ra.
Nói thêm bao nhiêu khái niệm nguồn để hiểu một khái niệm?
Tóm lại:
● Nâng cấp mối quan hệ giao lưu cùng tầng, hòa mình gắn kết
● Gia tăng khiêm tốn - cầu thị & tự tin
● Đơn giản chia sẻ, tư vấn huấn luyện, chuyển hiện thực
● Câu ếch
● Có những cái ai cũng quan tâm, thì có thể trao đổi cái biết của nhau
● Ứng dụng: khi định nghĩa, khái niệm, cần đưa trước các khái niệm nền tảng cho khái niệm đó (là những khái niệm họ đã biết) “vô chiêu thắng hữu chiêu”.