Âm nhạc truyền thống Thái Lan có liên quan đến âm nhạc TLịch rung quốc, Miến Điện, Lào, Campuchia, Java và Bali ở Indonesia và Philippines. Các yếu tố trong âm nhạc truyền thống tồn tại đến ngày nay cho thấy một mối quan hệ mật thiết giữa âm nhạc Thái Lan và âm nhạc miền Nam Trung Quốc, quê hương nguyên thủy của người Thái.
Vương quốc Nam Chiếu của tổ tiên người Thái, nằm ở tỉnh Vân Nam của Trung Quốc ngày nay, đã rất phồn thịnh vào khoảng năm 600. Vào những năm sau đó, khi người Mông Cổ đẩy người Trung Hoa xa về phía Nam, người Thái đã di dân đi xa hơn nữa đến những vùng đất mà chúng ta biết ngày nay là Thái Lan, Lào, và Bắc Miến Điện. Khoảng năm 1238, người Thái lấy thành phố Sukkothai để làm thủ đô đầu tiên của mình và sau đó dời đô về thành phố thứ hai là Ayudhaya. Trong cả hai thành phố này, nền văn hóa phát triển và âm nhạc vang lên khắp nơi.
Vào năm 1767, người Miến Điện đột ngột tấn công Ayudhaya và hủy hoại thành phố này. Cuối cùng người Thái dời đô về Bangkok. Thành phố Bangkok trở thành nền tảng của triều đại Chakri. Nhiều nhà cầm quyền của thành phố này yêu thích âm nhạc và đã giúp phát triển loại nghệ thuật này .
Hệ thống âm nhạc truyền thống Thái thường đa phần được kể đến từ giai đoạn Bangkok. Có nhiều đặc trưng cho thấy có sự khác nhau rõ rệt giữa âm nhạc thời kỳ đầu Bangkok với nền âm nhạc trong giai đoạn Ayudhaya. Bản thân âm nhạc Thái về cơ bản, có nguồn gốc từ âm nhạc Trung Quốc, trong khi đó các nhóm nhạc cồng chiêng là từ Đông Nam Á. Âm nhạc truyền thống Thái được phục hồi lại dưới sự bảo hộ của triều đình. Âm nhạc phục vụ đắc lực trong các ngày lễ với thể loại múa và kịch. Mặt khác, âm nhạc dân gian Thái đa phần gồm những ca khúc đơn giản có phong cách giai điệu không phức tạp với ca từ quan trọng hơn là cách hát.