Văn học dân gian : Bác Ba Phi

Sưu tầm : NGV

Bác Ba Phi là một nhân vật trong văn học dân gian. Ông là nhân vật chính trong những câu chuyện kể về cuộc sống sinh hoạt thường ngày nhưng được cường điệu quá đáng (như rắn tát cá, chọi đá làm máy bay rơi, leo cây ớt té gãy chân...) và được trình bày một cách tự nhiên khiến người nghe hoàn toàn bất ngờ và bật cười. Ông là nhân vật cận đại nhất trong lịch sử kho tàng truyện trạng (nói dóc) của văn học Việt Nam.

Nguyên mẫu cuộc đời

Nhân vật nguyên mẫu của Bác Ba Phi là nghệ nhân Nguyễn Long Phi (1884-1964). Ông vốn là một nông dân tại huyện Đầm Dơi, tỉnh Cà Mau, vốn có khiếu kể chuyện rất phong phú và đặc sắc, được nhiều người ưa thích.

Di ảnh nghệ nhân Nguyễn Long Phi (1884-1964)

Ông sinh năm 1884 tại tỉnh Đồng Tháp, là con trai trưởng trong gia đình có năm anh em nên nếu gọi đúng phải là Hai Phi. Vì loạn lạc nên cả gia đình phải bỏ xứ đi và cuối cùng dừng chân, lập nghiệp ở tận vùng đất giáp biển Cà Mau. Năm đó Hai Phi chỉ mới được 10 tuổi. Vì gia đình quá nghèo nên từ nhỏ ông phải đi cày thuê để nuôi tám người em nhỏ. Khi 15 tuổi, mẹ ông qua đời, ông trở thành một lao động chính trong gia đình. Tuy cuộc sống cơ cực, ban ngày phải đi khẩn hoang, cày cuốc ruộng vườn, nhưng đến ban đêm, ông thường tham gia tụ họp đờn ca, và được bà con trong xóm mê tiếng ca và nể trọng tính tình vui vẻ, bộc trực, khẳng khái, đặc biệt là những câu chuyện kể và cách kể truyện lôi cuốn người nghe của ông.

Năm lên 18 tuổi, ông Hai Phi bị Pháp bắt đi làm phu, rồi sau đó bị đưa sang nước ngoài làm lính lê dương. Được mấy năm thì ông trốn về Thái Lan, rồi lần mò về rừng U Minh này sống cho đến khi qua đời

Vốn làm tá điền cho Hương quản Tế - một địa chủ giàu có vùng Bảy Ghe, ông được Hương quản Tế hứa gả cô con gái là Ba Lữ với điều kiện phải làm công trong ba năm. Nhờ sức chịu thương chịu khó, nên sau ba năm thì ông cưới được vợ. Hương quản Tế rất yêu thương người con rể này và đã cắt chia cho vợ chồng Ba Phi khá nhiều đất. Cộng với sự cần cù sẵn có, ông đã ra sức khai khẩn phần đất được chia thành đồng ruộng cò bay thẳng cánh. Kể từ lúc cưới vợ, mọi người đều gọi ông căn cứ vào thứ của vợ nên cái tên Ba Phi xuất hiện và... chết danh cho đến bây giờ.

Hai người lấy nhau một thời gian mà không có con, vì vậy bà Ba Lữ đã đứng ra cưới vợ hai cho chồng. Bà này sinh được một người con trai là Nguyễn Tứ Hải. Không rõ vì lý do gì mà khi Nguyễn Tứ Hải mới ba tuổi, bà đã gửi con cho chồng rồi về quê ở Mỹ Tho cho đến lúc qua đời. Ông Nguyễn Tứ Hải về sau lập gia đình với bà Nguyễn Thị Anh, sinh hạ một người con trai – cháu đích tôn của bác Ba Phi – tên là Nguyễn Quốc Trị. Trong những câu chuyện của bác Ba Phi thì đây chính là nhân vật thằng Đậu nổi tiếng. Và cũng có thành ngữ "Tệ như vợ (thằng) Đậu" được dùng để chỉ những người vụng về.

Về sau bác Ba Phi cưới thêm vợ ba. Bà tên Chăm, là người dân tộc Khmer. Bà sinh được hai đứa con gái.

Bác Ba Phi qua đời tại rừng U Minh Hạ, nay là ấp Đường Ranh, xã Khánh Hải, huyện Trần Văn Thời, tỉnh Cà Mau. Phần mộ của ông được đặt giữa hai ngôi mộ của bà Ba Lữ và bà Chăm tại ấp Đường Ranh, xã Khánh Hải nằm ở một góc rừng U Minh Hạ.

Hiện nay, khu nhà và mộ phần của bác Ba Phi được xây dựng thành tuyến du lịch văn hóa của tỉnh Cà Mau.

Mộ phần Bác Ba Phi tại Cà Mau

Những nét đặc sắc văn học

Bác Ba Phi thuộc lớp hậu duệ của những tiền nhân đi khai mở đất rừng U Minh. Cả quãng đời, mà đặc biệt là thời tuổi trẻ của bác Ba Phi, là quá trình khai phá đất rừng U Minh nguyên sinh, vốn rất hào phóng mà cũng lắm khắc nghiệt. Với tinh thần khai phá, tính lạc quan yêu đời, thế giới quan của ông hiện ra thật sinh động và đáng yêu.

Những câu chuyện kể của ông, truyện nào cũng mang lại cho người nghe trước hết là tiếng cười sảng khoái, mượt mà âm sắc trào lộng, rất đặc hiệu Ba Phi, đồng thời nó còn ẩn chứa tính hào hùng của lớp người đi mở đất, tính cách đặc trưng Nam Bộ, lòng yêu thương thiên nhiên và con người.

Cho đến tận ngày ông qua đời, không có một văn bản nào chính thức có ghi chép lại những câu chuyện do ông kể, kể cả người trong thân tộc ông. Những câu chuyện kể của bác Ba Phi là những câu chuyện truyền miệng. Tuy nhiên, nó cũng đầy đủ hình thức cấu trúc văn học: mở đề, thắt nút và kết thúc. Một mặt, nó cũng hao hao một loại tiểu thuyết chương, hồi rút gọn, dù có đảo lộn trật tự thế nào cũng giữ được ý nghĩa và tính xuyên suốt của những câu chuyện kể độc lập.

Những câu chuyện của bác Ba Phi, do tính chất "truyền miệng", vì vậy thường bị "biên tập" hoặc "hiệu chỉnh" lại trong quá trình câu truyện "lưu lạc". Thêm vào đó, cũng có không ít những câu chuyện do người khác sáng tác, nhưng vẫn lấy danh xưng bác Ba Phi.

Một số câu chuyện của bác Ba Phi :

Nếp dẻo

"Gần tết năm đó,bác ba Phi cùng cháu ông và con chó mực đi đến nhà ông Hai Móm ở đầu xóm chơi. Thấy khách đến nhà, nên ông Hai Móm mới lấy bánh ít lên đãi khách. Vì là chủ nhà nên ông ăn trước, nhưng khi ông Hai ăn bánh thi không thấy nói gì nữa mà chỉ ra hiệu cho bác Ba Phi ăn bánh. Do bánh ít quá dính nên bác ba phi phải gỡ một lúc mới ra, nhưng mạnh tay quá làm văng luôn miếng bánh dính lên cây cột nhà. Con chó mực thấy vậy liền nhảy lên táp miếng bột. Tức thì con chó dính luôn lên cây cột. Ông hai thấy vậy mắc cười quá, cười phá lên làm văng luôn miếng bánh trong miệng ra. Miếng bánh văng trúng luôn bàn thờ kèm theo là hàm răng giả cua ông Hai, con chó thấy vậy bay qua táp miếng bánh trên tủ thờ và táp luôn hàm răng gia của ông Hai Móm.

Cọp xay lúa

"Đêm hôm đó, lúc tôi đang xay lúa, bỗng nghe hơi cọp, liền biết "ông thầy" đang rình bên ngoài. Nhờ biết trước, tôi vừa xay lúa vừa thủ thế. Quả nhiên, trong chớp mắt cọp nhào vô chụp tôi. Tôi liền né sang bên. Cọp lỡ đà vướng hai chân trước vào giằng xay. Thế là nó sa đà theo vòng quay của cái cối đang quay. Thấy vậy, tôi hối "Bả" xúc lúa đổ vào cối. Đợi cho tới lúc cọp xay hết 20 giạ lúa, tôi liền hét lên một tiếng thật to: "Cọp"! Nó hoảng quá, đâm đầu chạy tuốt ra rừng. Từ đó về sau cọp "bỏ tật" bắt người ăn thịt".

Câu ếch

"Năm rồi, trời sa mưa đầu mùa, ếch kêu khắp bốn phía, đâu đâu cũng có tiếng "uệch uệch". Chỉ riêng trong vườn nhà tôi có một tiếng ếch rất đặc biệt, nó kêu đến cảm thấy thèm ăn thịt ếch mà ngủ không yên. Tôi biết đây là loại "ếch bà".

Sáng hôm sau, tôi bắt một con vịt mới nở làm mồi, trong khi tôi thả con mồi chưa tới mặt nước thì con ếch từ trong hang ló ra; nó lắc đầu lia lịa rồi ngồi chờ ở miệng hang.

Tôi biết con ếch này đòi ăn mồi lớn, tôi bắt con vịt mái đẻ ra câu. Vừa trông thấy con mồi, con ếch gật đầu liên tiếp mấy cái rồi hớp nước súc miệng. Xong, ếch khoát tay ra hiệu cho tôi thả con vịt mái xuống. Thế là ếch đưa hai tay ra đón con mồi đưa thẳng vào mồm.

Đợi cho ếch nuốt mồi xong, tôi giật mạnh một phát. Té ra, hàng cau của tôi gãy liền một lúc đến 3 cây, con ếch thì vẫn nằm yên tại chỗ. Còn sợi nhợ câu lúc này căng thẳng tối đa. Thấy vậy, tôi ngồi xuống khảy vào sợi nhợ ấy mà ca luôn 6 câu vọng cổ".

Nguồn : Wikipedia

Bài đọc thêm :

Bác Ba Phi - giai thoại và sự thật : Thằng Đậu là ai?

“Thằng Đậu” là nhân vật có mặt trong rất nhiều truyện tiếu lâm bác Ba Phi với vai cháu nội.

Nhiều tài liệu khẳng định thằng Đậu chính là ông Nguyễn Quốc Trị - cháu nội đích tôn của bác Ba Phi, con của ông Nguyễn Tứ Hải và bà Nguyễn Thị Anh. Đã có rất nhiều nhà nghiên cứu đến nhà bác Ba Phi chỉ để tìm thằng Đậu nhưng chẳng ai gặp được vì gia phả nhà ông không có ai tên Đậu cả. Vậy thằng Đậu là ai?

Hơn 30 năm giữ bí mật

Quán nhậu “Vợ thằng Đậu”tại Cà Mau

Trong khi nhân vật bác Ba Phi và thằng Đậu chỉ loanh quanh trên sân khấu hay truyền hình thì “vợ thằng Đậu” đã ra thương trường. Tại TP Cà Mau hiện nay có tới ba quán ăn lớn mang tên Vợ thằng Đậu 1, Vợ thằng Đậu 2 và Vợ thằng Đậu 3. Quán ăn nào cũng đông khách vào buổi chiều và tối. Nhiều người dân xứ này nói vui rằng vợ thằng Đậu tệ ra sao chẳng thấy, chỉ nghe đồn quán ăn của nó ăn nên làm ra quá cỡ.

Quán Gà Vườn " Vợ Thằng Đậu " đường Võ Văn Tần. Quận 3 Sài Gòn

Những ai từng đọc truyện tiếu lâm bác Ba Phi hẳn sẽ biết thằng Đậu là nhân vật chính thứ hai, sau bác Ba Phi. Chẳng hạn trong truyện Thổi tù và gọi ba khía, bác Ba Phi phân công thằng Đậu đốt đèn cho ba khía thấy đường bò lên xuồng. Bác Ba Phi thổi tù và bằng sừng trâu để gọi ba khía. Với cách này ông bắt được bảy xuồng ba khía làm mắm chỉ trong một đêm.

Hay ở truyện Hỗn chiến với cá lóc, hai ông cháu bị lọt xuống mương. Bầy cá lóc khủng tưởng đó là mồi nên lao tới táp “phập, phập”. Thằng Đậu phải cầm cây giáo tả xung hữu đột đuổi bầy cá lóc để giải vây. Nhờ vậy hai ông cháu khỏi làm mồi cho... cá lóc.

Thực tế thì bác Ba Phi có ba người cháu nội trai gồm: Nguyễn Quốc Trị, Nguyễn Quốc Thắng và Nguyễn Quốc Chiến. Họ là con của ông Nguyễn Tứ Hải và bà Nguyễn Thị Anh.

Bà Anh nói: “Tui không nhớ nổi có bao nhiêu đoàn tới đây để tìm thằng Đậu rồi. Khi hỏi tên mấy đứa cháu nội, biết thằng Trị là cháu nội đích tôn thì họ tự gán cho nó cái tên thằng Đậu luôn. Ban đầu nó không nói gì, nhưng sau này lại có chuyện “tệ như vợ thằng Đậu” cả ở miệng đời lẫn trên truyền hình thì nó mới bực mình. Vợ nó giỏi giang chứ đâu có tệ. Nói thằng Đậu trong truyện là thằng Trị con tui thì không đúng”.

Bà Nguyễn Thị Dung (chị ruột ông Trị) cho biết thêm: “Cũng vì người ta nói nó là thằng Đậu và hễ đứa con gái nào hậu đậu thì so sánh ngay là tệ như vợ thằng Đậu nên bây giờ em tui rất ghét gặp nhà báo hay người lạ”.

Ngày xưa ông Nguyễn Tấn Lực (62 tuổi, là cháu nội ông Sáu Đống - em ruột ông Ba Phi) thường hay theo bác Ba Phi đi săn nên có thể ông là thằng Đậu chăng? Ngay khi chúng tôi đề cập đến giả thuyết này thì ông Lực xua tay: “Không phải!”.

Nhà văn Anh Động - “cha đẻ” của nhân vật thằng Đậu. Còn vợ thằng Đậu thì ông không biết ai “đẻ” - Ảnh: V.Tr.

Chúng tôi hỏi nhà văn Anh Động: “Ông là người viết truyện tiếu lâm bác Ba Phi. Vậy ông có thể tiết lộ thằng Đậu là ai trong số những đứa cháu nội của bác Ba Phi không vì gia đình khẳng định con cháu không có ai tên Đậu cả?”.

Nhà văn Anh Động phá lên cười: “Đúng rồi. Bác Ba Phi đâu có đứa cháu nào tên Đậu đâu. Gia đình nói đúng rồi đó”. “Vậy sao trong truyện ông viết thằng Đậu gọi bác Ba Phi là nội?” - tôi thắc mắc.

Nhà văn Anh Động chậm rãi rót trà, nhấp một ngụm rồi “bật mí”: “Đó là đứa con tinh thần của tui. Vì viết truyện bác Ba Phi chỉ có mỗi mình ông là nhân vật chính nên thấy đơn điệu và khó sáng tác thêm các truyện khác nữa nên khoảng năm 1982-1983 khi viết tiểu thuyết về bác Ba Phi, tui cho thêm hai “nhân vật” xuất hiện cùng bác Ba Phi là thằng Đậu và con chó.

Sở dĩ tui đặt tên nhân vật này là “thằng Đậu” vì chữ “Phi” trong tên bác Ba Phi có nghĩa là “bay”. Như con chim bay đã rồi thì phải đậu lại chứ sao bay hoài nổi. Nghĩ vậy nên tui đặt tên nhân vật thằng cháu nội bác Ba Phi là Đậu. Nó trạc 13-14 tuổi, đại diện cho lối suy nghĩ và hành động của con nít, khác với ông già Ba Phi.

Còn con chó lúc nào cũng đi theo bác Ba Phi và thằng Đậu giữ vai trò xử lý, giải quyết một số tình huống mâu thuẫn giữa hai ông cháu”.

Suốt hơn 30 năm qua kể từ ngày nhân vật thằng Đậu ra đời, nhà văn Anh Động đã cố gắng giữ kín bí mật này. Bản thân ông đã dự nhiều hội thảo cũng như nhiều lần đi thực tế đến nhà bác Ba Phi, chứng kiến rất nhiều người suy diễn, thắc mắc về nhân vật này nhưng ông cũng chỉ cười.

Trong kịch bản phim 52 tập Chuyện bác Ba Phi mà nhà văn Anh Động vừa viết xong thì thằng Đậu tiếp tục là nhân vật chính thứ hai. Ở phần kết phim, thằng Đậu túm càng máy bay trực thăng của địch đong đưa trên trời. Bác Ba Phi phóng theo để cứu cháu mình thì bị máy bay lắc rơi trúng cây dừa chết. Nhưng thằng Đậu vẫn sống...

Một trong các quán ăn “Vợ thằng Đậu” ở TP Cà Mau - Ảnh: T.Thái

Vì sao có câu “tệ hơn vợ thằng Đậu”?

Sau khi biết thằng Đậu là do nhà văn Anh Động “đẻ” ra, tôi truy tiếp: “Vậy ông cũng đẻ ra nhân vật vợ thằng Đậu đúng không?”. Ông lắc đầu quầy quậy: “Cái này tui bị oan à nghe. Tui chỉ đẻ ra thằng Đậu thôi, còn vợ nó do thiên hạ “đẻ” đâu hồi đời nào, tui chỉ rinh về đặt vô truyện thôi”.

Nhà văn Anh Động kể khoảng những năm 1980-1990, tức sau khi bác Ba Phi qua đời được gần 30 năm, không hiểu vì sao trong dân gian lưu truyền câu “tệ hơn vợ thằng Đậu”.

Câu nói này ám chỉ những người phụ nữ hậu đậu, có suy nghĩ và hành động bị xem là không bình thường.

Rất nhiều người dân ở miền Tây thời đó thuộc làu một giai thoại kinh điển gắn liền với nhân vật vợ thằng Đậu thế này: “Một hôm bác Ba Phi tát mương bắt cá. Vợ thằng Đậu cũng lội xuống mương đầy sình lầy phụ bắt. Mải mê bắt một hồi leo lên bờ rồi thì cô nàng mới phát hiện... chiếc quần còn nằm dưới mương!

Từ những câu chuyện dân gian như thế, ông đã viết tiếp truyện Vợ chồng thằng Đậu - hậu bác Ba Phi dày khoảng 120 trang, xuất bản năm 2006. Đó là những câu chuyện hư cấu, nội dung nói về vợ thằng Đậu luôn nghĩ mình tài giỏi hơn người, nhưng biểu hiện ra bên ngoài thì toàn những câu nói, hành động ba trợn ba trạo, dở dở ương ương chẳng giống ai.

Cách nghĩ của ông về “cái sự tệ” của vợ thằng Đậu cũng khác. Chẳng hạn: một hôm ông tổ trưởng dân phố là người Khmer nói với vợ thằng Đậu: “Bây lấy dây cước (giấy căn cước) cho tao xem”. Vợ thằng Đậu liền rút sợi dây lưng quần ra đưa: “Tui có dây lưng quần chứ không có dây cước”.

Hôm khác vợ chồng thằng Đậu vô bệnh viện. Thấy bác sĩ, y tá ai cũng đội mũ trắng, vợ thằng Đậu quay qua hỏi với chồng: “Ở đây ai chết mà họ đeo tang nhiều quá vậy?”. Rồi khi thấy bác sĩ đeo khẩu trang kín mặt thì vợ thằng Đậu bày đặt tài lanh: “Mấy người này ăn hối lộ dữ lắm nè nên bây giờ bị dán cái miệng lại cho khỏi ăn nữa”.

Nếu so với bác Ba Phi và thằng Đậu thì có lẽ nhân vật “vợ thằng Đậu” cũng nổi tiếng không kém. Nhân vật này là nguồn đề tài vô tận cho lĩnh vực sân khấu hài và tiểu phẩm hài trên truyền hình.

Khó mà thống kê được có bao nhiêu tác phẩm hài viết về vợ chồng thằng Đậu. Tất cả đều có điểm chung là phê phán sự hậu đậu, khùng khùng điên điên của vợ thằng Đậu (thường được đặt tên là Đen) và đều thu hút một lượng lớn khán giả đủ mọi lứa tuổi.

Những nghệ sĩ có tên tuổi gắn liền với nhân vật vợ thằng Đậu mà khán giả rất quen thuộc là: NSƯT Hồng Vân, ca sĩ Phi Nhung, nghệ sĩ Cát Phượng. Các kịch bản hài thường có cả ba nhân vật chính là bác Ba Phi, thằng Đậu, vợ thằng Đậu và thường không bao giờ cũ đối với khán giả.

Không chỉ vậy, vợ thằng Đậu còn là nguồn cảm hứng cho các nhạc sĩ sáng tác những bài hát có lời dí dỏm, giai điệu dễ đi vào lòng người. Trong số đó bài hát Vợ thằng Đậu của Võ Thiện Thanh do ca sĩ Cẩm Ly thể hiện đã trở nên quen thuộc với các khán giả của dòng nhạc mang âm hưởng dân ca.

Lời bài hát có nội dung so sánh các phụ nữ trong nhà làm gì cũng chậm chạp như... vợ thằng Đậu: “Má nó ơi ra đây tui biểu coi. Má nó đâu trưa trầy, trưa trật rồi. Giờ này mà cơm nước vẫn chưa xong. Làm gì mà như vợ thằng Đậu vậy?”...

Vân Trường

Audio : Bài hát " Vợ Thằng Đậu " của nhạc sĩ Võ Thiện Thanh - ca sĩ Cẩm Ly trình bày


Lời bài hát Vợ Thằng Đậu

Má nó ơi ra đây tui biểu coi,

má nó đâu trưa trầy trưa trật rồi,

giờ này mà cơm nước vẫn chưa xong,

làm gì mà nhưa vợ thằng Đậu vậy?

Con Út đâu ra đây tao biểu coi,

nói đi tìm thằng Hai về thăm nước ruộng.

Làm gì mà nãy giờ không lẹ đi,

làm gì mà như vợ thằng Đậu vậy?

ĐK:

Mình ơi sớm chiều dãi dầu nắng mưa,

tối đi cùng nương sổ mùa,

tối đi giăng câu giữa trưa

Mình đi lấy xuồng chèo ngược nhánh sông,

nhớ tìm một ít bống kho, nấu cơm rồi tôi sẽ về,

nhớ không mình ơi mình ơi.

Trưa hết rồi mà hỏng chịu nấu cơm,

tụm năm tụm ba tụm bảy tám,

chuyện gì mà trên trời dưới đất,

ôi thiệt là má con Út nó ơi.

Có hai mẫu Chuyện vợ thằng Đậu được nghe kể truyền miệng là:

Xúc hến:

Mỗi khi nước ròng, kênh rạch miền nam nhiều nơi còn rất ít nước nhất là mùa nước kém. Dân trong xóm hay lấy rỗ lớn ra xa bờ xúc hến vì nơi đó đất sình mềm dễ hớt, vừa có nước sâm sấp tiên chao sạch bùn mà hến lại nhiều. Món ăn dân dã không cần công sức nuôi, lại dễ bắt mà ngon.

Vợ thằng Đậu cũng lấy rổ đi xúc hến, quần sình lên đen ngòm khúc rạch. Hến nhiều, rạch lớn nên chỉ cách nhau mươi bước chứ không phải tránh ra xa. Nước ngang rốn thôi, cứ xà quần một đoạn cũng dư ăn.

Chú Tư chao chao cái rổ sình, thấy có một đống lùi nhùi, chú kéo lên xem và kêu to:

- Cái quần đen, tao xúc được cái quần đen

Mọi người cười ồ. Chú hỏi to:

- Có ai bị tuột mất quần không?

Tưởng chú pha trò, mọi người cười tiếp. Vợ thằng Đậu vừa chao chao cái rỗ gần đó vừa nói;

- Hỏng biết chú ơi!

Chú tư cuôn tròn cái quần và vứt luôn ra xa.

Vợ thằng Đậu hí hửng mang rổ hến về nhà dự đinh trưa đến sẽ nấu nồi cháo cốt dừa rau rém thật ngon. Đến lu nước kỳ cọ tắm rửa mới hay mình ... không có mặc gì. Cái quần dính nặng sình nên đã bị tuột mất lúc đang xúc hến. Hai zzza !!!

Nấu canh:

Thằng Đậu mang về trái bí non xanh biểu vợ nấu canh nước hến cho ngọt. Vợ Đậu ngồi bên cà ràng gọt bí bỏ vào nồi canh. Sẳn dao, sẵn thớt chị ta cho mấy hạt tiêu gói gọn vào lai quần rồi lấy cán dao đâm đâm. Xong rắc vào nồi canh hến đang sôi trên bếp. Cười thích thú với sáng kiến thật là tuyệt của mình.

Vợ thằng Đậu tệ, đại khái là vậy đó. “Tệ hơn vợ thằng Đậu” thì... hết biết luôn !!!!



Trở lại Trang Chính